Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 550: Tứ Thiên minh (2)

Chương 550: Tứ Thiên minh (2)

Lỡ như trong đó có một người không kiểm soát được, hóa thành quỷ vật, đó chính là tai họa ngập đầu đối với Đại Chu.

Ở trong mô phỏng hắn đã từng bỏ quỷ vật của Hoàng Tuyền động thiên vào Đại Chu rất nhiều lần. Nhưng đó là ở trong mô phỏng, trong hiện thực hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy.

Sống ở Đại Chu đã nhiều năm, kết bạn với nhiều người như vậy, và thật sự có rất nhiều người có ràng buộc không cách nào cởi bỏ được. Hắn không thể vì nguyên nhân của bản thân mà hủy diệt Đại Chu.

Nhưng mà Cố Dương không từ chối, hắn còn có chỗ dùng được đến Đường Nhạc.

“Tiền bối!”

Khi Cố Dương và Đường Nhạc vào thành, đột nhiên có một quân sĩ thủ vệ hưng phấn kêu hắn.

Hắn nhìn sang, còn là người quen, cười nói, “Là ngươi à.”

Người này chính là Ngụy Hổ hắn đã gặp được vào lần đầu tiên khi tiến vào Hoàng Tuyền động thiên.

Lúc đó Ngụy Hổ hái thuốc ở ngoài Hắc Minh cốc, gặp phải một quỷ vật, chính là do Cố Dương cứu hắn một mạng.

Cách khi đó đã hơn một năm, tu vi của Ngụy Hổ cũng có tiến bộ, đại khái tương đương với tu vi tam phẩm.

Ngụy Hổ thấy hắn còn nhớ rõ mình nên càng cao hứng hơn, phát ra khen ngợi từ tận đáy lòng, “Phong thái của tiền bối vẫn như trước, vẫn giống thần tiên giữa loài người.”

Cố Dương nhìn hắn, đột nhiên nhớ đến thiếu niên mặt vàng đã từng gặp ở Thủy Nguyệt động thiên, cũng đều là người đầu tiên mà hắn gặp được khi vào thế giới động thiên, cảnh ngộ của hai người chênh lệch không chỉ một chút xíu.

Thiếu niên mặt vàng ở Thủy Nguyệt động thiên chính là nhân vật chính của thế giới kia, tu vi giống như ngồi hỏa tiễn vọt lên trên.

So sánh ra thì Ngụy Hổ này rất thảm rồi, đến bây giờ vẫn chỉ là Phàm cảnh mà thôi.

Trong lòng Cố Dương vừa động, lấy một túi linh thạch từ trong không gian ngự thú ra ném tới, nói, “Cố gắng tu luyện.”

Đây là một trong những chiến lợi phẩm của hắn khi ở Thủy Nguyệt động thiên, mười mấy linh thạch cấp thấp, lại không cách nào dùng để nạp giá trị, chỉ có thể thu lại, giữ làm kỷ niệm.

Vừa vặn lấy ra tặng người, dù sao hắn không dùng đến thứ này, nữ nhân bên người hắn cũng không cần đến.

Sau khi Ngụy Hổ nhận lấy mở ra nhìn, trên mặt hiện lên mừng rỡ như điên, phịch một tiếng quỳ xuống đất, “Đa tạ ban thưởng của tiền bối.”

Ngẩng đầu lên đã thấy vị tiền bối kia đi a, vẫn cung kính dập đầu vang lên mấy tiếng.

Túi linh thạch này cần hắn không ăn không uống năm mươi năm mới tích cóp ra được. Mặc dù là linh thạch cấp thấp, nhưng hắn chưa từng gặp tỉ lệ như này.

Toàn bộ Mộc Hoang thành đều không tìm được khối thứ hai.

Chờ Ngụy Hổ đứng lên phát hiện ra ánh mắt của đồng nghiệp bên cạnh đều vừa ao ước lại đố kỵ, trong lúc nhất thời cảm thấy túi linh thạch trong tay hơi bỏng tay.

Hắn vội vã xin đội trưởng nghỉ phép, chạy thẳng về nhà.





Cố Dương chỉ tiện tay làm, không hề để trong lòng. Đi theo Đường Nhạc đến phủ thành chủ.

Lúc này phủ thành chủ đã thay đổi rất lớn rồi, Đường Nhạc đã xây dựng lại nơi này, bố trí không ít trận pháp.

Trận pháp nơi này giống như có tác dụng lọc đi độc tố trong nguyên khí trời đất, ở trong này cảm giác nguyên khí trời đất tinh thuần rất nhiều, độc tính hạ xuống một phạm vi có thể tiếp nhận.

“Không biết quỷ vật Hóa Thần cấp ở thế giới này có bao nhiêu?”

Sau khi ngồi xuống, Cố Dương giống như lơ đãng hỏi ra vấn đề quan tâm nhất.

Đường Nhạc nghe được vấn đề Cố Dương hỏi, lắc đầu cười khổ nói, “Thật sự không dám giấu giếm, vấn đề này, kể cả Tứ Thiên minh ta đều không biết được.”

Vẻ mặt của hắn thật sự tự nhiên, không cứng ngắc giống như các tu sĩ khác, trông vẻ mức độ bị ô nhiễm rất nhẹ.

“Cho đến trước mắt, quỷ vật Hóa Thần cấp mà chúng ta đã từng gặp có bốn loại.”

“Chủng thứ nhất là chủng đáng sợ nhất, chính là ngọn nguồn của tất cả quỷ vật. Nghe nói là một đoàn sương đen, không có hình dáng cụ thể, chúng nó đột nhiên xuất hiện ở tông môn của mấy đại môn phái. Rất nhiều tu sĩ vừa nhìn thấy nó đã không khống chế được ngay tại chỗ.”

“Sau đó không lâu, mấy đại môn phái kia biến thành một mảnh quỷ vực, chỉ có rất ít người trốn thoát được.”

Khi Đường Nhạc nói đến đây, lại nghĩ đến tình hình một ngày đó.

Sự tình phát sinh quá mức bất ngờ, khi đó hắn mới vừa trở thành thái thượng trưởng lão trong môn, đang bế quan tế luyện một món linh bảo. Vì vậy nên mới thoát được trận tập kích đầu tiên.

Là đồ đệ của hắn liều chết tiến đến gõ quan, hắn tận mắt nhìn thấy đệ tử mình coi trọng nhất này không khống chế được biến thành quỷ vật.

Hắn không thể không tự tay trừ bỏ quỷ vật do vị đồ đệ này hóa thành, sau đó chạy thoát ra ngoài.

Cũng trong một ngày đó, một trong mười môn phái lớn nhất Hoàng Tuyền động thiên đã diệt môn như vậy, chỉ có hắn một vị thái thượng trưởng lão trốn thoát được.

Hắn cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy đoàn sương đen kia, sau khi hội họp với người của môn phái khác mới nghe được theo lời người ta.

Đường Nhạc khống chế cảm xúc rất tốt, tiếp tục nói, “Loại thứ hai là nhóm tu sĩ Hóa Thần đầu tiên bị ô nhiễm, những người này bình thường đều vẫn duy trì hình dạng của quái vật, vô cùng khủng bố. Đại khái có mười bốn con.”

“May mắn chúng nó sẽ không tùy tiện di chuyển, mấy trăm năm qua vẫn luôn lưu lại ở đó.”

Những nhóm quỷ vật đầu tiên bị ô nhiễm vẫn luôn ở trong tông môn.

Trong mười môn phái của Hoàng Tuyền động thiên năm đó đã có chín tông môn biến thành tuyệt địa, cho dù là ai đi vào đều chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

“Loại thứ ba chính là chủng loại mà ngươi mới vừa trừ bỏ, sau khi tu sĩ Hóa Thần không khống chế được chuyển thành quỷ vật. Chúng nó sẽ di chuyển xung quanh, cũng cực kỳ nguy hiểm. Số lượng của chúng nó đại khái gồm mười con.”

“Loại thứ tư là quỷ vật có đẳng cấp thấp nhất, sau khi cắn nuốt dung hợp nhau tiến hóa thành quỷ vật Hóa Thần. Số lượng loại này khó có thể tính toán.”

“Cho dù là loại nào trên đây thì cho đến bây giờ chúng ta đều không thể đánh chết được quỷ vật Hóa Thần cấp nào cả. Ngươi là người đầu tiên.”

Sau khi Cố Dương nghe xong, hơi kinh hãi.

Nói như vậy, số lượng Thiên Nhân của toàn bộ Hoàng Tuyền động thiên ít nhất hơn ba mươi người. Điểm này hơi khoa trương đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận