Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 556: Tác dụng của bàn đào (2)

Chương 556: Tác dụng của bàn đào (2)

[Một tháng sau, quỷ vật Thiên Nhân mà Tứ Thiên minh đã biết đều bị ngươi chém giết hầu như không còn. Tiên nguyên của ngươi cũng bị tiêu hao gần hết, ăn quả đào đã hái được trong bản thể của Hồng Nguyệt Đại Thánh, tiên nguyên khôi phục.]

[Sau khi ngươi và minh chủ Tứ Thiên minh trao đổi, quyết định cùng đi đến một tông môn đã hóa thành vùng đất chết, thu phục lãnh thổ đã mất.]

[Trong vùng đất chết kia, các ngươi gặp phải biến cố, gần như toàn quân bị diệt, chỉ có ngươi dùng U Minh đồ ngăn cản những quỷ vật đó, một mình trốn thoát.]

[Ngươi trở lại Đại Chu, phát hiện đại quân của Man tộc đã đánh đến Thần Đô, đại chiến hết sức căng thẳng. Sự xuất hiện của ngươi dẫn đến mấy vị Thiên Nhân ra tay.]

[Một trận đại chiến kinh thiên đã phá vỡ cấm chế cổ xưa, thông đạo của Tinh La động thiên mở ra, mấy vị Thiên Nhân từ trong động thiên đi ra, gia nhập hỗn chiến.]

[Sau đó, ngươi dần dần chống đỡ hết nổi dưới vây công của mấy vị Thiên Nhân, lấy bản thân trọng thương làm giá cao, chém giết một người. Sau đó Xích Minh thiên tôn giáng xuống, đánh chết ngươi tại chỗ, hưởng dương hai mươi ba tuổi.]

Vì một quả bàn đào, cần như vậy sao?

Cố Dương nhìn thấy kết cục như vậy, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói như thế nào mới được.

Mấy vị Thiên Nhân kia rất rõ ràng đến vì quả bàn đào này.

Chuyện đã qua một tháng rồi, bọn họ chưa hề nghĩ đến rằng bàn đào có thể đã bị hắn ăn rồi sao?

Thật sự là điên rồi.

Một lần này lại là Xích Minh thiên tôn, kẻ này yên lặng thời gian dài như vậy, lại đột nhiên ra tay với hắn.

Sẽ không phải cũng vì bàn đào đấy chứ?

Cố Dương nghĩ đến đây, không khỏi hơi đau đầu.

Không ngờ nhận được một quả bàn đào lại sẽ mang đến cho hắn nhiều phiền toái như vậy.

Vài vị Thiên Nhân đang đuổi giết hắn.

Chỉ cần hắn lộ mặt ở Đại Chu sẽ bị vây công.

Nếu như chỉ có một Thiên Nhân, hắn còn có tin tưởng đầy đủ. Nhưng những người này không chú ý đến võ đạo, vài người xông lên, sao hắn chịu đựng được.

Lại cộng thêm có một đại lão sau màn Xích Minh thiên tôn này nữa, không hề dễ ứng phó.

Cố Dương vốn cho rằng sau khi đến Thiên Nhân cảnh rồi thì trên đời không còn có ai có thể làm gì được hắn, còn không phải tùy ý hoành hành sao.

Kết quả vẫn là số mệnh bị người đuổi giết.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều dưới đây.]

[Một, cảnh giới võ đạo lúc hai mươi ba tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo lúc hai mươi ba tuổi.]

[Ba, trí tuệ nhân sinh lúc hai mươi ba tuổi.]

“Ta chọn điều một.”

Mới một tháng thì tích lũy được kinh nghiệm gì chứ, còn không bằng tuyển chọn điều một.

Nhất thời Cố Dương cảm thấy tiên nguyên của mình bắt đầu tăng lên, gần như tăng lên gấp đôi có thừa.

Không chỉ như thế, căn nguyên của hắn cũng trở nên càng thêm hùng hậu. Ước tính sơ sơ, dựa theo tiêu hao tự nhiên như vậy, tuổi thọ của hắn đã vượt qua ba ngàn năm trăm năm.

Quả thật giống như trên đại hội Dao Trì, Lục Anh kia đã từng nói, bàn đào có thể tăng thêm tuổi thọ một ngàn năm.

“Đây là tác dụng của bàn đào?”

Cuối cùng hắn đã biết vì sao cường giả Thiên Nhân này cứ chết sống muốn đuổi giết hắn rồi.

Một quả bàn đào đủ để cho tiên nguyên tăng gấp bội, tăng thêm tuổi thọ ngàn năm. Đổi lại là hắn đều muốn liều lĩnh đến cướp.

Đáng giá!

Cố Dương hơi hưng phấn thầm nghĩ.

Tuy rằng chỉ có một quả bàn đào, nhưng hắn có máy mô phỏng nhân sinh, mô phỏng một lần có thể nhận được chỗ tốt một lần ăn bàn đào. Vậy tương đương với hắn có bàn đào vô cùng vô tậ.

Chuyện này có thể đủ để tiết kiệm khổ công nhiều vô kể cho hắn.

Cố Dương lại một lần nữa mở hệ thống ra.

[… Ngươi và Tứ Thiên minh đạt thành thỏa thuận, dẫn dắt mấy vị Thiên Nhân rời khỏi Hoàng Tuyền động thiên, đi đến Đại Chu. Để cho bọn họ mai phục bên cạnh, lại hiện thân dẫn vài vị Thiên Nhân đuổi giết ngươi. Thời khắc mấu chốt, Thiên Nhân của Tứ Thiên minh ra tay, đánh chết tại chỗ mấy vị Thiên Nhân kia.]

[Sau đó, ngươi đi đến thảo nguyên, đánh chết hai vị Thiên Nhân của Man tộc. Giao địa bàn của Man tộc cho Tứ Thiên minh. Hoàng Tuyền động thiên bắt đầu di dân quy mô lớn.]

[Ba năm sau, có quỷ vật xuất hiện ở thảo nguyên. Ngươi đi đến tiêu diệt nhưng đã muộn rồi. Trong thảo nguyên thế mà lại xuất hiện một quỷ vật Động Hư cấp.]

[Ngươi mang theo các nàng Tô Thanh Chỉ đi đến Kim Đình động thiên, đạt thành hợp tác với Kim Đình quốc chủ.]

[Hai năm sau, Kim Đình quốc chủ đột phá đến Động Hư cảnh.]

[Lại ba năm nữa, quỷ vật xâm nhập Kim Đình động thiên.]

[Lại hai năm, Kim Đình thất thủ, Kim Đình quốc chủ dùng một chút lực lượng cuối cùng phá vỡ không gian, đưa ngươi đi.]

[Ngươi trở lại nhân gian, đột nhiên một tia sáng từ trên trời giáng xuống đánh chết ngươi. Hưởng dương ba mươi ba tuổi.]

Quả nhiên người trong Hoàng Tuyền động thiên chính là một quả bom hẹn giờ. Nếu thật sự mang về Đại Chu, tùy tiện đều có thể nổ mạnh.

Thời gian gần ba năm lại đã xuất hiện một quỷ vật Động Hư cấp.

Đây quả thật bất thường.

Cố Dương thật sự không nghĩ ra, quỷ vật Động Hư cấp kia rốt cuộc xuất hiện như thế nào.

Theo lý thuyết, trong thời gian ba năm ngắn ngủi không thể xuất hiện quỷ vật cấp bậc như này mới đúng.

Hay là nói trong Tứ Thiên minh có cường giả gần đến Động Hư cảnh?

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều dưới đây.]

[…]

Cố Dương nhìn nhắc nhở hiện lên, trực tiếp tắt đi, chờ đợi đến khi cần thì lại lĩnh thưởng.

Sau đó hắn lấy “Thiên Tinh Bảo Điển” mới vừa rồi Thiên Tinh chân nhân đưa cho, lật ra xe.

Loáng một cái, đã một ngày trôi qua.

Đường Nhạc cuối cùng đã bận rộn xong chuyện bên kia, đến tìm hắn, đi theo hắn còn có một nữ tử, “Cố chân nhân, minh chủ phái n chân nhân đến đây, mời ngươi đi đến trong minh một chuyến.”

Cố Dương nhìn thoáng qua nữ tử bên cạnh hắn, đều có tu vi Thiên Nhân, trông vẻ không khác gì người thường, không hề có bất cứ dấu vết đã nhận lấy ô nhiễm.

Đây là tu sĩ bình thường nhất mà hắn nhìn thấy từ khi đến Hoàng Tuyền động thiên cho tới nay. Không chỉ vẻ ngoài bình thường, kể cả bên trong cũng rất bình thường. Tuyệt đối không giống với tu sĩ của thế giới này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận