Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1045: Đều Là Của Ta! (2)

Thần sắc Bạch Tiểu Thuần nghiêm túc. Ngay lập tức ở trong đầu hắn truyền ra ý thức. Rất nhanh, giọng điệu kích động của nữ hài nhi bỗng nhiên vang vọng ở trong đầu hắn.

- Chính là chỗ này. Mau lấy quan tài của ta!

Trong sự kích của nữ hài nhi, Bạch Tiểu Thuần cũng không chút do dự, trực tiếp lấy quan tài ra, đặt ở trên gương băng này.

Quan tài này đang rơi xuống chớp mắt, đột nhiên lại tản ra ánh sáng chói mắt, một cường hãn thức tỉnh sóng dao động, ở trong một chớp mắt này, ở bên trong quan tài chợt vang lên.

Cùng lúc đó, nữ hài nhi âm thanh, ở trong đầu Bạch Tiểu Thuần, nhanh chóng truyền ra.

- Bạch Tiểu Thuần, cám ơn ngươi giúp ta. Ngươi yên tâm đi. Chuyện ta hứa hẹn, tuyệt đối sẽ không đổi ý, càng không có lừa dối ngươi!

- Nơi đây là một chỗ tiếp điểm lối vào pháp bảo của bắc mạch, là chỗ khe hở duy nhất ta lưu lại năm đó. Cũng chỉ có từ nơi này, mới có thể tiến vào thế giới của pháp bảo!

- Mà ta cần thời gian một trăm hơi thở mở ra chỗ tiếp điểm này. Một khi mở ra, chúng ta sẽ bị hút vào thế giới bên trong pháp bảo!

- Ở nơi đó, ta cần một ít thời gian đi dung hợp cùng pháp bảo này, cuối cùng trở thành khí linh của nó... Ngươi cũng sẽ ở nơi đó, hấp thu lực lượng thiên địa đã tích lũy trong vô số năm tháng!

- Tin tưởng ta, thời điểm khi chúng ta đi ra... Ngươi sẽ không hối hận vì quyết định của ngươi!

Giọng điệu của nữ hài nhi trở nên gấp gáp, có phần không nén được sự phấn chấn. Sau khi nói hết những lời này, trong chớp mắt chỗ quan tài của nàng đã bị ánh sáng chói mắt hoàn toàn bao trùm. Cùng lúc đó, quan tài này rốt cuộc nhanh chóng dung hòa!

Theo sự dung hòa, Bạch Tiểu Thuần mơ hồ nhìn thấy được, nữ hài nhi bên trong quan tài rốt cuộc nhanh chóng trưởng thành. Chỉ chớp mắt một cái, nàng lại có thể hóa thành kích thước của một người bình thường. Có thể mơ hồ nhìn thấy được, đó là một nữ tử tuyệt sắc. Tuy bị ánh sáng chói mắt che đi tầm nhìn, khiến hắn nhìn không rõ, nhưng lại có thể nhìn ra được những đường nét uyển chuyển cùng với đường cong động lòng người!

Hơn nữa, trong nháy mắt này, trên người của nàng có một khí tức cường hãn chợt tản ra, không phóng lên trên cao, mà tất cả dung nhập vào trong mặt gương băng kia.

Nhất thời, mặt gương băng lại dâng lên từng sóng chấn động, giống như dung hòa trở thành hồ nước. Mà sau khi nữ tử kia cũng hít một hơi thật sâu, toàn thân trực tiếp lại dung nhập vào bên trong mặt gương này.

Theo nàng dung nhập, dao động của mặt gương này càng thêm mãnh liệt. Bốn phía xung quanh còn có những tiếng nổ ầm ầm ầm, không ngừng vang vọng.

Tim Bạch Tiểu Thuần đập rộn lên, khẩn trương nhìn chằm chằm vào trong mặt gương. Thời gian từng hơi thở một trôi qua. Dao động phía trên mặt gương lại càng lúc càng mãnh liệt, mơ hồ. Cuối cùng nó hình thành một vòng xoáy lấy chỗ nữ tử kia dung nhập làm trung tâm.

Vòng xoáy này vừa mới bắt đầu chuyển động có chút thong thả. Mà sau khi hai mươi hơi thở qua đi, chuyển động của nó tăng nhanh dần dần, giống như muốn đánh thủng mặt gương này, mượn tiếp điểm ở nơi đây, xuyên thành một lối đi, tiến vào... bên trong pháp bảo!

Cho đến thời điểm bốn mươi hơi thở, vòng xoáy truyền ra tiếng nổ vang, trở thành âm thanh duy nhất ở bên trong động băng này, khuếch tán ra khắp nơi. Đồng thời, vô số gai băng cùng sông băng nhỏ bên trong động băng này không chịu nổi, không ngừng vỡ nát.

Bạch Tiểu Thuần không có chú ý tới những gai băng vỡ nát. Lúc này hắn khẩn trương quan sát vòng xoáy này, cũng đang tính toán thời gian.

Năm mươi hơi thở, sáu mươi hơi thở, bảy mươi hơi thở...

Bạch Tiểu Thuần cảm giác nhịp tim đập càng lúc càng nhanh. Lúc này hơi thở của dồn dập. Ở thời điểm bảy mươi hơi thở, vòng xoáy dưới chân hắn đã cuồng bạo vô cùng. Mơ hồ, Bạch Tiểu Thuần lại có thể ở nơi tâm điểm này, thấy được một lỗ nhỏ giống như lỗ thủng do vòng xoáy chuyển động hình thành!

Thông qua lỗ nhỏ này, hắn mơ hồ thấy được bên trong, giống như tồn tại một thế giới...

- Còn có chưa được ba mươi hơi thở!

Bạch Tiểu Thuần không khỏi bước tới gần thêm vài bước. Nhưng ngay trong một chớp mắt này, bỗng nhiên trong tiếng ầm ầm bốn phía xung quanh, đột nhiên có thêm một âm thanh.

Đó là tiếng gió nức nở, giống như gào khóc thảm thiết vậy. Âm thanh này vừa xuất hiện, liền khiến cho sắc mặt Bạch Tiểu Thuần chợt biến đổi. Hắn bỗng nhiên quay đầu lại. Hắn thấy được ở phía xa có một bóng đen, đang theo khe của con sông băng, lao thẳng đến nơi đây!

- Ngươi... Ngươi không phải đã bị Thiên Tôn bắt đi rồi sao?

Sau khi Bạch Tiểu Thuần thấy rõ bóng đen, trong đầu chợt có tiếng nổ vang. Hắn kinh ngạc kêu lên thất thanh. Đồng thời, trong lòng hắn chấn động mãnh liệt. Hắn càng lo lắng, Thiên Tôn có thể đã ở bốn phía xung quanh.

- Thiên Tôn? Hắn bắt đi chỉ là phân hồn của lão phu!

Bóng đen kia chính là mặt quỷ khóc cười! Lúc này trong tiếng cười dữ tợn, hắn nhìn về phía vòng xoáy dưới chân Bạch Tiểu Thuần. Trong mắt hắn mang theo sự tham lam.mãnh liệt đến cực hạn

Mặt quỷ trả lời, khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần chấn động, lại có chút bừng tỉnh. Mặc dù Thiên Tôn không ở đây, khẩn trương trong lòng hắn giảm đi một chút, nhưng rất nhanh lại trở nên mãnh liệt. Cho dù thật sự chỉ có một mình mặt quỷ này, Bạch Tiểu Thuần cũng còn xa mới có thể là đối thủ của hắn. Đồng thời sự tham lam trong mắt của đối phương, cũng khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần có chút lo sợ. Mồ hôi trán túa ra.

- Đáng chết. Tại sao Thiên Tôn lại chỉ có thể bắt được một phân hồn.

Hơi thở của Bạch Tiểu Thuần cũng nhanh chóng ngưng lại. Hắn bỗng nhiên lui về phía sau.

- Phía dưới Băng Nguyên này, quả nhiên cất giấu một thế giới chi bảo như thế. Ha ha, Thiên Tôn không cảm giác được, nhưng không giấu giếm được lão phu. Cũng không uổng công lão phu tính ra. Chỉ muốn đi theo ngươi, là có thể kết duyên cùng pháp bảo này. Mặc dù hi sinh một phân hồn, có thể có pháp bảo này, mảnh thế giới này... đều là của ta!

Mặt quỷ vô cùng kích động. Hai mắt phát ra ánh sáng chói lòa nhất từ trước tới nay. Toàn thân hắn tản ra dao động tu vi kinh người, ầm ầm lao tới gần!

- Đáng chết, còn có hơn hai mươi hơi thở nữa!

Tâm trạng Bạch Tiểu Thuần ảo não, sắc mặt tái nhợt. Hắn vô cùng nóng nảy, thân thể nhanh chóng lui về phía sau. Trong lòng hắn biết rất rõ, cho dù mặt quỷ khóc cười này không hoàn chỉnh, nhưng chí ít cũng là chiến lực Bán Thần, mình không thể đối kháng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận