Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1240: Dám Hãm Hại Ta?

Tiếng rít gào này, chính là cái đầu phát ra. Toàn cái đầu tản ra uy áp, giống như Thiên Tôn!

Cổ Thiên Quân cùng Tư Mã Vân Hoa lập tức lộ ra thần sắc nghiêm nghị. Sau khi Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt, cũng vội vàng bày ra bộ dạng ngưng trọng, trong lòng lại chất nghi.

- Là một cái đất đầu cát như vậy, lại vây khốn được các ngươi sao?

Bạch Tiểu Thuần biết rõ còn hỏi, liếc mắt xem thường nhìn Cổ Thiên Quân cùng Tư Mã Vân Hoa.

- Bạch đạo hữu đừng nên coi thường cửa ải thứ mười tám này. Nếu cửa này chỉ có một cái đầu cát đất, bất kỳ người nào trong ta cùng với Cổ Đạo bằng hữu, đều có thể xông qua. Nhưng chỉ cần đánh tan cái đầu đất cát này, trong nháy mắt sẽ lại xuất hiện mười cái đầu. Hơn nữa từ bên trong mặt đất, không chỉ xuất hiện mười cái đầu khổng lồ. Khi chúng kết hợp lại với nhau, sẽ trở thành người cát khổng lồ hoàn chỉnh, thực lực cùng chúng ta lại không phân cao thấp!

- Mà trọng điểm của cửa ải này, chính là phải hoàn toàn đánh tan mười người cát khổng lồ mới có thể qua được!

Trong lúc Tư Mã Vân Hoa nói đến đó, bỗng nhiên, trong cái đầu đất cát phía xa lại có ba người rít gào lao thẳng đến.

Ánh mắt Cổ Thiên Quân lóe lên, không đợi Bạch Tiểu Thuần cùng Tư Mã Vân Hoa ra tay, lại chợt bước ra một bước, giơ tay phải lên. Một đạo kiếm ảnh hư ảo, trong phút chốc lại xuất hiện ở trong tay hắn. Chỉ trong khoảng khắc, kiếm ảo này liền trực tiếp ngưng thực, trở thành một thanh đại kiếm phong cách cổ xưa!

Sau khi bị Cổ Thiên Quân nắm chặt, một khí thế kinh thiên động địa từ trên người Cổ Thiên Quân cuồn cuộn bạo phát ngập trời. Khí thế kia mạnh mẽ tới mức, cho dù Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy tâm thần chấn động mãnh liệt. Giờ phút này hắn chỉ cảm thấy toàn thân Cổ Thiên Quân giống như thanh kiếm ở trong tay của hắn, sắc bén vô cùng, bộc lộ tài năng, không có cách nào ngăn cản.

Ở thời điểm khí thế kia dâng lên, đồng thời, trong chớp mắt cái đầu đất cát gào thét dữ tợn lao đến. Cổ Thiên Quân nheo mắt lại, kiếm trong tay sạch sẽ lưu loát, hoàn toàn không có một chút do dự, hướng về phía đầu đất cát cách đó rất xa, một kiếm... chém xuống!

Tiếng kiếm rít gào khiến cho bão cát nơi đây nhất thời thoáng bị dừng lại. Vào giờ phút này toàn bộ trời cao cũng giống như muốn tách ra. Một đạo kiếm khí vô tận, trực tiếp bạo phát ra. Nó đi qua nơi nào, tất cả cát đá bị phá hủy!

Trong mặt đất run rẩy, tự mình xuất hiện một khe nứt, giống như đối mặt với một kiếm kinh người này, hoàn toàn không có cách nào ngăn cản. Tốc độ của kiếm khí này cũng quá nhanh, dâng lên tiếng gào thét chói tai, sau đó liền trực tiếp đánh vào cái đầu đất cát này.

Cái đầu khổng lồ này chấn động mạnh, mi tâm trực tiếp lại tách ra. Chỉ sau mấy hơi thở, dưới một tiếng nổ lớn kinh thiên, cái đầu vừa xuất hiện, khí thế hung hăng, đã bị Cổ Thiên Quân, trực tiếp chém giết!

Sau một kiếm, cường hãn giống như Cổ Thiên Quân, hơi thở cũng trở nên có chút dồn dập. Hiển nhiên một kiếm này với hắn mà nói, thi triển ra cũng tuyệt đối không tầm thường. Bạch Tiểu Thuần ở một bên, có chút há hốc mồm, liên tục hít sâu.

Trước đó hắn từng thấy qua Quảng Mục Thiên Tôn cùng cái đầu này đánh một trận. Theo hắn thấy, Quảng Mục tuy mạnh, lại tính là trong phạm vi bình thường. Nhưng hiện tại Cổ Thiên Quân ra tay, một kiếm kia lợi hại, khiến cho da đầu Bạch Tiểu Thuần có chút tê dại.

- Gia hỏa này lại có thể lợi hại như vậy... Chỉ có điều cũng có liên quan đến việc Quảng Mục lão tặc còn che giấu... Hơn nữa bản thân Cổ Thiên Quân này là kiếm tu, có thể ở trên phương diện bạo phát, hắn có chỗ độc đáo riêng.

Bạch Tiểu Thuần miễn cưỡng đè xuống sóng lớn trong tâm thần. Sau đó, hắn lập tức chú ý tới cái đầu vừa bị chém vỡ ra kia. Thoáng cái, gió bão ở bốn phía xung quanh lại càng thêm điên cuồng mãnh liệt. Tiếng gào thét vọng về từ bốn phía xung quanh. Từng trận gió bão đột nhiên bạo phát. Thậm chí mơ hồ có thể thấy được bên trong những trận gió bão này, đang nhanh chóng hình thành cái đầu mới.

Mặt đất càng thêm run rẩy. Có tiếng gầm khẽ từ dưới nền đất truyền ra. Từng cánh tay của người khổng lồ, rốt cuộc đột ngột từ mặt đất nhô lên.

Bạch Tiểu Thuần vội vàng giả vờ làm ra một bộ dạng chấn động. Nhưng vào lúc này, sau khi Cổ Thiên Quân thở dốc, rốt cuộc tay phải lại giơ lên. Kiếm ảo biến hóa trở thành thực chất. Sau khi hắn cầm lấy, lần này... lại hướng về phía Bạch Tiểu Thuần, một kiếm hạ xuống!

- Cổ Thiên Quân ngươi làm vậy là có ý gì?

Bạch Tiểu Thuần dọa cho giật mình. Trong nháy mắt tốc độ của hắn liền bạo phát. Hắn tất nhiên còn linh hoạt hơn so với cái đầu cát đá kia rất nhiều. Lúc này trong lúc lui về phía sau, hắn lại trực tiếp tránh được kiếm khí mặc dù sắc bén, nhưng ở phương diện tốc độ vẫn có chút chênh lệch so với mình này.

Chỉ là, trong lúc Bạch Tiểu Thuần quay ngược lại, đồng thời Tư Mã Vân Hoa nhếch miệng cười, hai tay bấm quyết. Trong tay hắn lại trực tiếp xuất hiện một ánh sáng chói mắt.

- Dẫn Linh Quang!

Tư Mã Vân Hoa gầm khẽ, hai tay đẩy mạnh về phía Bạch Tiểu Thuần. Nhất thời một đám ánh sáng từ trong tay hắn, trong chớp mắt rời khỏi thân thể hắn, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần. Đây rõ ràng là tính toán được con đường Bạch Tiểu Thuần quay ngược lại, cùng một kiếm kia của Cổ Thiên Quân, phối hợp cực kỳ hoàn mỹ.

Căn bản cũng hoàn toàn không cho Bạch Tiểu Thuần có cơ hội trốn. Nếu chỉ có như vậy thì cũng thôi. Nhưng đồng thời ở trong một chớp mắt này, cái đầu cát ở trong bão cát bốn phía xung quanh đều rít gào lao ra, cùng mười người cát khổng lô từ trên mặt đất đột ngột nhô lên hợp lại cùng một chỗ. Khí thế toàn thân chúng cuồn cuộn bạo phát ngập trời. Cuối cùng chúng không có để ý tới Cổ Thiên Quân cùng Tư Mã Vân Hoa, giống bị đạo Dẫn Linh Quang kia hấp dẫn, từ bốn phía xung quanh lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần!

Mặt đất nổ lớn. Tốc độ của mười người khổng lồ này quá nhanh. Chỉ trong thời gian nháy mắt, chúng rốt cuộc xuất hiện ở bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần. Dường như lại hiện ra cục diện trước đây Quảng Mục Thiên Tôn phải đối mặt. Chỉ có điều lần này là xuất hiện ở trên người Bạch Tiểu Thuần.

Nếu như đổi lại là thời điểm trước khi Bạch Tiểu Thuần luyện linh quạt tàn, đối mặt với tất cả những điều này, hắn căn bản cũng không có biện pháp. Hắn chỉ có thể tiếc nuối lựa chọn buông tha. Nhưng hôm nay tất cả đã khác. Bạch Tiểu Thuần nhất thời lại tức giận. Mặc dù không đoán ra được tất cả, nhưng hắn cũng biết được khoảng bảy tám phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận