Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 687: Bí Pháp Hoàng Tộc

Hiển nhiên Linh Lâm Vương không nghĩ như thế, hắn cho Hứa San ngọc bội kia phòng thân, cho dù là Thiên Nhân cũng không đánh phá được, chỉ có Bán Thần mới có thể phá hủy.

Kể từ đó... Hứa San an toàn, cũng không có chút sơ hở nào, ở trong Luyện Hồn Hồ này, nàng gần như là kẻ ăn gian, sức chiến đấu của Bạch Tiểu Thuần cũng có hạn, cho nên càng không có ai có thể xúc phạm tới nàng.

Bạch Tiểu Thuần đánh cả buổi cũng phải trợn mắt há hốc mồm, Hứa San không ngừng dây dưa, bi phẫn phiền muộn, Bạch Tiểu Thuần dứt khoát bức lui nàng và bỏ chạy

Đối phương không bỏ qua, không ngừng truy kích hắn, đánh lại đánh không được, nội tâm Bạch Tiểu Thuần càng hậm hực, suy nghĩ cũng không phải tất cả mọi người đều như thế, nếu không cũng không cần chơi làm gì nữa.

Bạch Tiểu Thuần lập tức bay nhanh, hắn muốn thay đổi phương hướng tiến vào trong sương mù, Hứa San đuổi theo cả buổi nhưng lại để Bạch Tiểu Thuần đào tẩu, nàng oán hận dậm chân.

- Bạch Hạo, ta nhất định phải đuổi theo ngươi, ngươi là của ta, là của ta!!

Bên tai còn nghe tiếng nói của Hứa San vang lên, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần nhanh hơn, nghĩ tới bộ dạng quận chúa Linh Lâm dây dưa không ngớt, Bạch Tiểu Thuần đau đầu.

- Trên người tiểu bì nương kia có ngọc bội, đánh thế nào được?

Bạch Tiểu Thuần thở dài, hắn cảm thấy nàng quá đáng giận nhưng không có biện pháp, chỉ có thể tránh đi, thậm chí còn lo lắng đối phương đuổi kịp, hắn còn quấn một vòng lớn mới đổi hướng khác, lúc này bay thẳng tới chỗ Quỷ Vương Hoa.

Bên ngoài hào quang bao phủ Quỷ Vương Hoa, đám người Công Tôn Dịch đang nhắm mắt ngồi khoanh chân phía trước, bộ dạng như đang thổ nạp duy trì trạng thái đỉnh phong của mình, trong đôi mắt xuất hiện chiến ý dạt dào, tích lũy chiến ý càng ngày càng mạnh.

Hắn đang đợi, hắn tin tưởng Bạch Hạo sẽ xuất hiện tại nơi này.

Cách hắn không xa, Nhị hoàng tử và Trần Mạn Dao và mười mấy thiên khiêu quyền quý vây quanh bọn họ, sắc mặt bọn họ khó coi, nội tâm của bọn họ vô cùng không xong khi đi Luyện Hồn Hồ lần này.

Thật sự không có ai nghĩ đến lại xuất hiện kẻ như Bạch Hạo, một cái Hư Không Nguyên Thần Cấm đã làm bọn họ trở tay không kịp, sau đó Bạch Hạo cường đại tới mức bọn họ kinh hãi. Lúc này nhìn sang hướng miệng Luyện Hồn Hồ không xa, ở đó có hơn mười người rõ ràng yếu thế nhận thua, bọn họ đang chờ Luyện Hồn Hồ mở ra.

Trên thực tế bọn họ cũng muốn nhận thua nhưng lại không cam lòng, dù biết rõ Bạch Tiểu Thuần rất mạnh nhưng nội tâm bọn họ lại có một chút may mắn, dù sao... Nơi này có Nhị hoàng tử tu vi Nguyên Anh Đại viên mãn, còn có Tiểu Thắng Vương Công Tôn Dịch số một số hai trong cùng thế hệ, còn có đệ tử Trần Mạn Dao của Đại Thiên Sư, ba người này liên thủ với nhau, nói không chừng có thể áp chế Bạch Hạo.

Ý niệm trong đầu như thế, trong lòng mọi người không ngừng lo được lo mất, cảnh giác nhìn xung quanh.

Ánh mắt Nhị hoàng tử chớp động, hắn có tâm tư khác, cũng cảm thấy hứng thú với Bạch Hạo, hắn xem ra, chuyện trong Luyện Hồn Hồ rất rõ ràng, Bạch Hạo bị Cự Quỷ Vương bỏ rơi.

- Có lẽ ta còn có thể lôi kéo người này... Tuy người này tu vi cao thâm, lòng dạ nhất định rất cao, nếu muốn lôi kéo, đầu tiên phải thuyết phục hắn...

Nhị hoàng tử trầm ngâm một lúc, Trần Mạn Dao bên cạnh đang cau mày suy nghĩ, trong đầu xuất hiện thân ảnh Bạch Hạo, tìm kiếm địa phương giống người nàng quen, ý đồ tìm ra manh mối quen thuộc mà nàng cần.

Mọi người nơi đây đang ôm tâm tư khác nhau, đột nhiên Công Tôn Dịch ngẩng đầu lên, Nhị hoàng tử, Trần Mạn Dao cũng nhìn sang, những người khác liên tục kinh hãi, ánh mắt nhìn sang cách đó không xa.

Trong mắt của bọn họ, sương mù trong thiên địa không ngừng quay cuồng, một đạo thân ảnh lao nhanh ra khỏi sương mù như mũi tên, âm thanh xé gió vang lên chói tai.

Thân ảnh kia có mái tóc dài phiêu dật, áo bào không gió tự bay, trong mắt còn mang theo hàn quang sáng ngời, toàn thân còn sinh ra khí thế bá đạo tuyệt luân.

- Bạch Hạo!!

- Hắn đến!!

Tâm thần mọi người chấn động, chiến ý trong mắt Công Tôn Dịch sắp bộc phát, hắn cố sức nhịn xuống và ngồi nguyên tại chỗ, sau khi nhìn Bạch Tiểu Thuần thì nhắm mắt lại, có thể rõ khí tức của hắn hiện tại không hề ổn định, hắn cố gắng làm bản thân bình tĩnh.

- Còn chưa phải thời điểm giết hắn...

Nội tâm Công Tôn Dịch nói thầm, hắn đang đợi, đợi tới khi Bạch Tiểu Thuần tới, hắn còn đợi chiến ý bản thân tích lũy đạt tới mức cao nhất.

- Bạch Hạo, ngươi là đá mài đao của ta.

Bên ngoài Quỷ Vương Hoa, khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, hào khí căng cứng, trong mắt Nhị hoàng tử bắn ra hào quang sáng ngời, hắn lên phía trước với tốc độ cực nhanh, hắn hóa thành tàn ảnh bay tới gần Bạch Tiểu Thuần.

Hắn vừa hành động làm những thiên kiêu khác vô cùng hưng phấn, bọn họ cũng bay theo Nhị hoàng tử phóng thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Chỉ có Công Tôn Dịch và Trần Mạn Dao không nhúc nhích, khác với Công Tôn Dịch đang nhắm mắt, đôi mắt Trần Mạn Dao sáng ngời, nàng nhìn chằm chằm vào thân ảnh Bạch Tiểu Thuần, dường như mỗi nhất cử nhất động của Bạch Tiểu Thuần đều bị nàng khắc vào đáy lòng.

Hơn mười người ở ngay miệng Luyện Hồn Hồ cũng mở to mắt chú ý tới, mặc dù bọn họ có tư thái nhận thua nhưng trên thực tế nội tâm không cam lòng, cho nên càng phải chú ý kỹ.

Trong nháy mắt mọi người đều nhìn sang, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần trên bầu trời va chạm với Nhị hoàng tử, sau khi va chạm với nhau, tiếng nổ lớn vang vọng bốn phương tám hướng.

Nhị hoàng tử với một thân tu vi Nguyên Anh Đại viên mãn bộc phát toàn lực, hai tay bấm niệm pháp quyết, xung quanh hắn có bảy đạo hư ảnh cao trăm trượng xuất hiện..

Bảy hư ảnh này mặc đế bào, đội đế quan, trên người còn mang theo khí chất tang thương như phong ấn bốn phương, hình thành lĩnh vực đặc thù nào đó, Nhị hoàng tử chính là đế vương trong lĩnh vực đặc thù.

Dưới khí thế kia, mỗi lần hắn ra tay đều ẩn chứa số mệnh, không phải Thiên Nhân nhưng ẩn ẩn lại giống Thiên Nhân, đều có thể dẫn động thiên địa.

Trong tiếng nổ còn có kim long xuất hiện, nó bay ra khỏi cơ thể Nhị hoàng tử và gầm lên thật lớn, lập tức phóng thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần biến sắc, thần thông cua Nhị hoàng tử làm hắn giật mình, thần thông này cùng loại với Bất Diệt Đế Quyền, nếu Bất Diệt Đế Quyền của hắn là dựa vào lực lượng thân thể áp súc và bộc phát, Nhị hoàng tử lại mượn tới ngoại lực.

Nhất là lực lượng này có thể điều động số mệnh thiên địa để mình sử dụng, Bạch Tiểu Thuần va chạm với Nhị hoàng tử liền nhìn thấy vô số con dân trong Man hoang đang cúng bái thân ảnh Khôi Hoàng.

Đây chỉ là tiếp theo, làm hắn kinh hãi nhất chính là xung quanh bảy pho tượng, bất cứ pho tượng nào trong đó cũng sinh ra áp lực lớn tới mức Bạch Tiểu Thuần run rẩy.

Về phần Nhị hoàng tử lại dựa vào thần thông này chống lại mấy quyền của hắn!

- Đây là thần thông gì?

Bạch Tiểu Thuần đang kinh hãi, người bốn phía đang phấn chấn.

- Khôi Hoàng pháp, đây là bí pháp hoàng tộc!

- Đã rất lâu không nhìn thấy bí pháp hoàng tộc, Nhị hoàng tử không hổ là danh người có khả năng tiếp nhận ngôi hoàng đế nhất sau Đại hoàng tử!

Tiếng nổ vang vọng không gian đè ép tiếng nói kích động của đám đông, trong tiếp xúc ngắn ngủi, chiến đấu giữa Bạch Tiểu Thuần và Nhị hoàng tử không ngừng có tiếng nổ lớn sinh ra.

- Còn mạnh hơn Chu Hoành không ít!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần ngưng lại, hắn nâng tay phải lên, trường thương luyện linh mười sáu lần màu đen xuất hiện.

Sắc mặt Nhị hoàng tử khó coi, hắn lập tức rút lui, hắn không phải kẻ dễ dàng lui bước như thế, bởi vì lúc này nội tâm hắn hoảng sợ phát hiện tu vi của mình bị áp chế trong vô hình, điểm này làm hắn chấn kinh, ngay cả lúc vận chuyển tu vi cũng không lưu loát, nếu không phải hắn có tu vi đại viên mãn, lại có bí pháp hoàng tộc trọng yếu như vậy, bằng không vừa rồi hắn không chịu được vài đấm đã trọng thương, hiện tại khí huyết trong người hắn đang sôi trào, hắn không nhịn được nữa, miệng phun máu tươi, trong mắt còn có thống khổ, Bạch Tiểu Thuần cường đại tới mức cho dù không thi triển một quyền kinh thiên kia cũng làm hắn cực kỳ kiêng kị.

- Bạch Hạo quá mạnh mẽ, cho dù ta sử dụng bí pháp hoàng tộc cũng bị áp chế...

Nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần xuất trường thương, Nhị hoàng tử thở sâu, hắn nâng hai tay lên, lúc này bảy pho tượng xung quanh, xuất hiện hào quang màu vàng chói mắt, không gian xung quanh sáng óng ánh, trên người hắn lại xuất hiện hai con kim long, chúng gào thét sau đó liền tấn công Bạch Tiểu Thuần.

Đám người xung quanh nhìn thấy Nhị hoàng tử giao chêến với thế lực ngang nhau với Bạch Tiểu Thuần liền khiếp sợ, lúc này có mấy người lập tức gia nhập chiến đấu, bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, những người khác đang do dự nhưng cũng tạo thành vòng vây, trong thời gian ngắn thần thông thuật pháp đánh tới.

Thậm chí hơn mười người ở khu vực miệng Luyện Hồn Hồ cũng trở nên do dự, bọn họ nhìn nhau sau đó lần lượt bay ra, hiển nhiên tư thái nhận thua không phải cam tâm tình nguyện, bọn họ không muốn bỏ qua cơ hội trước mắt.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần bắn ra hàn quang khi nhìn thấy cảnh này, biết rõ Nhị hoàng tử không kém, hắn bị những pho tượng kia dây dưa phiền lòng, hắn lập tức thu hồi trường thương trong tay, hắn xiết chặc nắm đấm, bỏ qua thần thông xung quanh và đấm thẳng vào mặt đất.

Đại địa chấn động cực mạnh, một quyền của Bạch Tiểu Thuần đánh xuống, lực lượng ẩn giấu của mặt nạ bộc phát mãnh liệt, đáy lòng lẩm bẩm hai chữ.

- Thủy Trạch!

Lấy Bạch Tiểu Thuần làm xung quanh, bốn phương tám hướng xuất hiện hơi nước nồng đậm, xung quanh lập tức hóa thành đầm lầy, mặt nạ của Bạch Tiểu Thuần che giấu cho nên hình ảnh trong mắt đám người này cũng thay đổi, bọn họ không cảm nhận được đầm nước, chỉ cảm thấy trên người Bạch Tiểu Thuần bộc phát khí tức bạo ngược đáng sợ.

Trong nháy mắt khí tức bạo ngược này bộc phát ngập trời, trong nội tâm Bạch Tiểu Thuần lại lẩm bẩm hai chữ khác.

- Quốc Độ!

Sau khi niệm hai chữ này, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, khí thế của hắn tăng vọt, tóc của hắn không gió tự bay, ngay cả cái đầm nước mọi người không nhìn thấy lại bao trùm trong vòng ngàn dặm, trong chốc lát xung quanh Bạch Tiểu Thuần rõ ràng xuất hiện từng gai nhọn, những gai nhọn này lao lên rất nhanh, tiếng xé gió vang vọng không gian, cuối cùng một thú trảo bao phủ phạm vi ngàn dặm bạo phát!

Thiên địa như muốn sụp đổ, tám phương oanh động, hai con kim long kêu gào thảm thiết, một con đâm vào thú trảo, nó đối mặt với thú trảo chỉ là con giun mà thôi, tất cả đều tan nát, Nhị hoàng tử há miệng phun máu tươi, thân thể run rẩy rất mạnh, hắn bị đánh bay ra xa, sắc mặt những thiên kiêu xung quanh biến hóa, thân thể như đụng vào ngọn núi, toàn bộ phún máu và bay ngược ra sau.

Nhất là những người nhận thua ở xa đã bay được một nửa đoạn đường cũng giật mình dừng lại giữa không trung, bọn họ ngạc nhiên không nói nên lời.

Bọn họ không thể không há hốc mồm, mới một giây trước Bạch Tiểu Thuần còn chiến đấu không phân cao thấp với Nhị hoàng tử, trong một giây tiếp theo Nhị hoàng tử phun máu trọng thương, những người khác bay ngược ra phía sau, nhất là có một bộ phận còn bị trọng thương.

Bọn họ ngạc nhiên không nói thành lời, ánh mắt mang theo kinh hoàng, nội tâm đắng chát hối hận đến mức tận cùng, lúc này tiến không được, lui không xong, bọn họ dừng ở giữa không trung, nội tâm run rẩy, sau khi nhìn nhau, bọn họ lập tức tản ra, không ai đi tới gần Quỷ Vương Hoa, cũng không có đi tới miệng Luyện Hồn Hồ, bọn họ thật sự sợ rồi, mọi người tản ra đi ẩn núp, thế giới Luyện Hồn Hồ lớn như vậy, cho dù Bạch Tiểu Thuần muốn tìm cũng không cách nào tìm được toàn bộ.

Những người vừa đi tới một nửa phân tán bỏ chạy các nơi, Bạch Tiểu Thuần không để ý tới, nội tâm hắn kích động không nói nên lời, đây là lần đầu tiên hắn thi triển Thủy Trạch Quốc Độ sau khi tu vi đột phá tới Nguyên Anh, trong ngàn dặm chính là phạm vi của thú trảo, tâm thần hắn rung động mãnh liệt.

- Quá mạnh, chỉ sợ tương xứng với Bất Diệt Đế Quyền.

Bạch Tiểu Thuần nuốt nước bọt, hắn biết rõ việc này có quan hệ với Thiên Đạo Nguyên Anh của mình, cho nên mới có thể cường đại như thế, trong nội tâm cảm khái không nhỏ, chính mình trả giá và đau khổ khi đột phá Thiên Đạo Nguyên Anh đều đáng giá.

Thậm chí hắn ẩn ẩn có loại dự cảm, dường như mình cho rằng thú trảo nguyên vẹn kia cũng không phải nguyên vẹn chính thức... Dường như chỉ xuất hiện một phần móng vuốt mà thôi.

- Bổn mạng thú của ta!

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần sáng lên, hắn lập tức xuất hiện trước mặt đám thiên kiêu bị Thủy Trạch Quốc Độ đánh trọng thương, sau đó phong ấn và ném vào túi trữ vật, về phần Nhị hoàng tử giãy giụa muốn lên tiếng, Bạch Tiểu Thuần không có tâm tình nguyên, hắn phong ấn đối phương.

Sau khi làm xong những việc này, Bạch Tiểu Thuần nhìn sang nơi này chỉ còn lại hai người, một là Công Tôn Dịch, hắn vẫn ngồi khoanh chân nhập định, nhắm mắt không quan tâm tới, cho dù Bạch Tiểu Thuần thi triển một kích kinh thiên, hắn cũng nhắm mắt lại, trong mắt Bạch Tiểu Thuần, trong cơ thể Công Tôn Dịch tồn tại một đạo khí thế rất mạnh, khí thế không ngừng tăng lên, dường như chỉ cần hắn mở mắt ra thì đó là thời khắc mạnh nhất cả đời của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận