Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 102: Trực Giác Rất Chuẩn

Chương 102: Trực Giác Rất ChuẩnChương 102: Trực Giác Rất Chuẩn
Cảm giác được có chút mềm mại đụng tới đầu ngón tay của mình, Ôn Noãn sửng sốt một lúc, không ngờ hắn thế mà lại trực tiếp cúi đầu ăn quả hồng!
Nàng tức giận nói: "Tự mình cầm ăn hết đi! Lớn như vậy còn muốn đút sao? Cũng không phải không có tay!"
"Tôi chỉ có một bàn tay, hơn nữa sẽ làm bẩn tay."
Thật ra hắn không thích ăn thứ này, chỉ cảm thấy ngọt đến phát ngán, hiện tại cũng cảm thấy ngọt phát ngán, nhưng vẫn khá ngon.
Cho nên, mặc dù hắn nói như vậy, nhưng vẫn cầm lấy nửa quả hồng đã cắn một ngụm kia, ăn hết.
"Một bàn tay cũng là tay! Bẩn thì không rửa được sao?" Ôn Noãn lẩm bẩm một câu, sau đó tránh ra, đi rửa tay....
Một bên khác, Viên quản gia đưa ba người Quách Minh Diễm rời đi.
Lý Binh thấy cảm xúc của Quách Minh Diễm không tốt lắm, vội an ủi nói: 'Quách cô nương, cô đừng buồn, Cẩn Vương luôn có yêu cầu rất cao. Nhưng cô đã rất lợi hại rồi! Lân này nếu không phải cô thì làm sao chúng ta có thể làm ra cung nỏ bắn liên tiếp hai mươi mũi tên này, liếc mắt nhìn toàn bộ nước Nạp Lan, tôi tin tưởng ngoài cô ra, không ai có thể chỉ dùng thời gian mấy ngày đã nghiên cứu được."
Cẩn Vương cũng quá không biết thương hương tiếc ngọc, nói chuyện với một cô nương vậy mà lại không khách khí như vậy!
Quách Minh Diễm rất có tài năng trong phương diện thiết kế vũ khí, lại có võ nghệ cao cường, người cũng đẹp, các tướng sĩ quân doanh đều rất thích nàng ấy, Lý Binh cũng tán thưởng nàng ta.
Viên quản gia cũng cảm thấy chủ tử nhà mình quá mức khắc nghiệt, Quách cô nương xuất thân cao quý, văn võ song toàn, nhan sắc vô cùng xinh đẹp, thật sự là không thua đấng mày râu, là một trong số người được đề cử cho vị trí Cẩn Vương phi tương lai, Thái Hậu cũng có ý này, nên ông ấy an ủi nói: "Chủ tử làm việc luôn luôn yêu cầu hoàn mỹ, Quách cô nương lợi hại như vậy, tôi tin tưởng chỉ mấy ngày nữa là cô có thể nghiên cứu ra liên nỏ còn lợi hại hơn của người Tây Nhung."
Quách Minh Diễm để ý không phải chuyện này, nàng ta đã sớm quen Thập Thất gia đối xử lạnh nhạt với nàng ta, dù sao hắn đối với ai cũng giống nhau.
Cũng không đúng, nàng ta nhịn không được mà dò hỏi: "Viên quản gia, cô nương bên người Thập Thất gia là ai vậy? Thập Thất gia đối xử với nàng ra thật đặc biệt."
"Nàng là một nông nữ dưới chân núi, tới nơi này trị tay cho chủ tử. Cũng bởi vì như vậy nên chủ tử đối tốt với nàng ấy một chút."
Quách Minh Diễm nghe vậy trực giác thấy không đúng: "Trị tay cho Thập Thất gia? Một nông nữ có thể biết y thuật? Phong công tử cũng không có cách nào với tay của Thập Thất gia cơ mà! Sao nàng ta có thể biết trị?"
"Nàng nói vừa khéo từng gặp được loại độc này, lại hiểu thuật châm cứu, cho nên biết chữa trị."
Quách Minh Diễm lại không tin: "Trên đời này nào có nhiều chuyện trùng hợp như vậy? Độc trong tay Thập Thất gia quá kỳ lạ. Một nông nữ lai lịch không rõ lại có thể chữa trị tay của ngài ấy, vậy mà Thập Thất gia cũng tin, không cảm thấy không ổn sao? Viên quản gia, Thập Thất gia sốt ruột trị bàn tay, ngài ấy tin tưởng cô nương kia, tôi có thể lý giải, nhưng ông cũng không thể không đề phòng được! Không biết vì sao khi tôi nhìn nàng ta thì luôn có một dự cảm không tốt."
Trong lòng Viên quản gia hoảng sợ, có chút nghĩ mà sợ.
Quách Minh Diễm là con gái của Quách đại tướng quân, nàng ta chính là đã từng lên chiến trường, nghe nói trực giác của nàng ta rất chuẩn, ở trên chiến trường nàng ta từng dựa vào trực giác để cứu mạng một đội binh lính. Hơn nữa một nông nữ biết y thuật thật sự không bình thường, lỡ như thật sự là mật thám của nước địch... Viên quản gia không dám tưởng tượng tiếp.
Nếu là thật, vậy thì nha đầu kia quá có bản lĩnh, cũng giấu rất sâu!
Ông ấy không tự giác mà cảnh giác lên.
Lâm Đình Hiên nhíu mày: "Cô nương đó không giống loại người mưu mô này."
"Đình Hiên, huynh biết nàng ta?"
"Gặp mặt một lân mà thôi."
Quách Minh Diễm cười lắc đầu nói: "Lợi hại thật! Gặp mặt một lân mà huynh đã tin nàng ta như vậy!"
Lâm Đình Hiên: "..."
Mí mắt của Viên quản gia càng giật mạnh hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận