Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1010: Dai Ngộ Cao

Chương 1010: Dai Ngộ CaoChương 1010: Dai Ngộ Cao
Hoa bình thường trồng khá dễ sống, sau khi bán đi cũng được chia hoa hồng một phần trăm."
Hai người nghe xong đều cảm thấy rất ngoài ý muốn, tiền công này ở trong nghề làm vườn không tính là cao, nhưng mà chia hoa hồng thì những vườn hoa khác không cói
Một trăm lượng có năm lượng, hoa khác cũng có một lượng, chia hoa hồng như vậy tính ra một năm bọn họ có thể tích được không ít bạc.
Những người là đứa ở hoặc là làm công nhật nghe xong những phúc lợi này thì trong lòng đều bị hấp dẫn.
Nếu mà có thể ở lại làm đứa ở, không biết có bao nhiêu bạc một tháng?
"Cô nương, làm đứa ở thì bao nhiêu bạc một tháng?" Có người hỏi.
Ôn Noãn nghe vậy nhìn về phía những thôn dân đó: "Nơi này của ta cần 10 người làm công, mỗi tháng mười lượng bạc, bao ăn bao ở, mỗi người phụ trách xử lý mười mẫu ruộng hoa. Sau khi bán đi số lượng hoa được trồng trên ruộng của các ngươi, các ngươi có thể nhận được một phần trăm tiền chia hoa hồng. Ngoài ra, tiền công sẽ được điều chỉnh theo tuổi nghề cùng trình độ quen tay của các ngươi. Năm thứ nhất tiên công là mười lượng, năm thứ hai mười hai lượng, ... Cho đến khi cao nhất là hai mươi năm lượng một tháng, nếu mà có bản lĩnh thăng lên làm nông dân chuyên trồng hoa, tiên công sẽ là năm mươi lượng.
Nếu mà cả đời đều làm ở vườn hoa, hơn nữa còn làm tốt, sau khi được năm mươi năm tuổi có thể nhận được một khoản tiền hưu, tiền hưu là cho dù ngươi không làm ở hoa tràng nữa, mỗi tháng đều có thể lấy ba lượng, cho đến khi các ngươi sống thọ và chết tại nhà, cho các ngươi an hưởng lúc tuổi già."
"Đương nhiên nếu mà làm không tốt, lười biếng dùng mánh tới, tùy ý tiết lộ tin tức vườn hoa, cố ý phá hỏng hoa cỏ cây cối của vườn hoa, thì sẽ kết thúc công việc, hơn nữa sẽ phải bồi thường dựa theo điều kiện trên công văn! Ai nguyện ý làm đứa ở thì đứng ra đi!"
Những thôn dân đó nghe vậy thì đều kinh ngạc, mười lượng bạc một tháng, mỗi năm đều được tăng, còn được chia hoa hồng. Đến khi già rồi, còn có tiên hưu, đây chính là lần đầu tiên nghe thấy! Già rồi không cần phải làm, còn có tiên hưu, đây quả thật là cả đời đều có tiên kiếm!
Hơn nữa tiền công này còn nhiều hơn ở vườn hoa khác.
Tiên công của những vườn hoa khác nhiều nhất chỉ có tám lượng mỗi tháng, còn thường xuyên tìm lấy cớ cắt bớt bạc.
Bọn họ bị choáng váng mới không làm!
Trương Nha Quái nghe vậy cũng kinh ngạc, tiền công này cũng quá cao rồi!
Đương nhiên là cả mười người đều đứng ra.
Ôn Hinh lấy ra một phần công văn khế ước đưa cho Trương Nha Quái: "Trương Nha Quái, ngươi đọc cho bọn họ nghe một chút đi! Nếu nguyện ý thì ký tên hoặc là an dấu tay ở phía trên."
Trương Nha Quái nhận lấy, rồi bắt đầu đọc cho bọn họ nghe.
Tiên công cao, phúc lợi tốt, chỉ là nếu mà vi phạm quy ước, tiết lộ bí mật của vườn hoa thì phải bồi thường rất nhiều bạc, năm ngàn vạn lượng!
Nhưng nếu mà người làm việc đứng đắn, thì sẽ không vi phạm quy ước, cho nên có thể xem nhẹ việc này!
Mười đứa ở cũng biết luật lệ, không thể để lộ bí mật của chủ nhà ra ngoài, đây là quy củ cũng là điểm mấu chốt của việc làm người, bọn họ không hề do dự mà ký xuống.
Lúc này có một người làm công nhật không nhịn được hỏi: "Cô nương, tiền công làm công nhật bao nhiêu tiền một ngày?”
"Tiên công làm công nhật là năm mươi văn một ngày. Bao cơm." Tiên công làm công nhật chính là tiền công trên thị trường, không nhiều cũng không ít, giống như tất cả mọi người.
Nàng chỉ là mời làm công nhật hỗ trợ nhanh chóng cắt bỏ cành hoa khô trên ruộng, hơn nữa phải xử lý bỏ đi.
Người làm công nhật nghe vậy: "Ta có thể làm đứa ở không?"
Ôn Noãn gật đầu: "Có thểi"
Ôn Noãn nhìn mấy người làm công nhật kia: "Nếu mà các ngươi nguyện ý, cũng có thể làm đứa ở."
Vài người làm công nhật kia do dự một chút, phúc lợi đứa ở tuy rằng tốt, nhưng mà không được về nhà, quanh năm suốt tháng đều phải canh giữ ở vườn hoa.
Bọn họ lắc đầu.
Ôn Noãn cũng không miễn cưỡng, tạm thời miễn cưỡng cũng đủ người, không đủ thì lại thuê tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận