Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1024: Bom

Chuong 1024: BomChuong 1024: Bom
Quách Minh Quân cưỡi ngựa, queo một cái lập tức biến mất ở trong tâm mắt của Lưu Khải!
Lúc này Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên cưỡi ngựa mang theo người đuổi đến đây.
Thấy Lưu Khải đã bắt được Quách Minh Diễm.
Sau đó lại thấy xe ngựa bị dỡ xuống ở một bên, còn có xa phu ngã vào xe ngựa.
Lưu Khải thấy hai người tới lập tức chỉ vào phương hướng phía trước nói: 'Cẩn Vương, Quách Minh Quân cưỡi ngựa chạy!"
"Giá!" Không cần Nạp Lan Cẩn Niên sai bảo, lập tức có mấy người cưỡi ngựa nhanh chóng đuổi theo!
Ôn Noãn: "Thập Thất ca, chúng ta cũng đuổi theo!"
Quách Minh Diễm thấy Ôn Noãn thì không nhịn được chửi ầm lên: "Ngươi là đồ ôn thần! Gặp phải ngươi thì không có chuyện tốt gì! Ngươi nhất định không được chết tử tết"
Ngón tay Nạp Lan Cẩn Niên bắn ra, một thỏi bạc lập tức đánh trúng miệng Quách Minh Diễm, thành công đánh rơi răng của nàng ta, ngăn chặn miệng nàng tal
Nạp Lan Cẩn Niên nói với Lưu Khải: "Mang về, nhốt vào thiên lao!"
"Giá" Sau đó hắn cùng Ôn Noãn cưỡi ngựa, nhanh chóng chạy về phía trước!
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên giục ngựa chạy như điên theo phương hướng Quách Minh Quân rời dil
Chỉ là sau khi hai người chạy được một khoảng cách, trên không trung phương hướng ở núi Sở Hùng vang lên tín hiệu đạn cầu cứu, cái này nối tiếp, liên tiếp vang lên mười mấy cái!
Đây là tình huống khẩn cấp tới mức nào mới có thể phát ra nhiều tín hiệu như vậy?
Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn nhìn thoáng qua nhau, hai người lập tức ghìm cương ngựa, lôi kéo con ngựa chạy như điên về phía núi Sở Hùng!
Núi Sở Hùng.
Lâm Đình Hiên mang theo hai vạn tinh binh một đường tiến vào mỏ vàng cùng đại bản doanh chế tạo vũ khít Bao vây toàn bộ người tự ý khai thác mỏ vàng cùng tự tạo binh khí và đoàn quân Quách gial
Lâm Đình Hiên đánh giá một chút nơi lấy quặng này, binh lính tư nhân cùng người đúc vũ khí, tổng cộng lên gần một vạn người.
Người bên ngoài đã bị xử lý sạch sẽ!
Hiện tại chỉ còn lại có những người bị bọn họ vây quanh!
Lâm Đình Hiên lớn tiếng nói với những người đang cầm vũ khí: "Tự ý khai thác mỏ vàng, tự ý tạo vũ khí là tội mưu nghịch lớn, các ngươi đã bị trọng binh vây quanh, nếu các ngươi ngoan ngoãn buông vũ khí, buông tay chịu trói, ta sẽ cầu xin Hoàng Thượng, miễn cho các ngươi tội chết!"
Những người lấy quặng chủ yếu đều là thôn dân gần đây, thật ra có thể miễn tội chết.
"Không cần tin lời hắn nói! Chờ các ngươi buông binh khí ra thì bọn họ sẽ lập tức xử tử toàn bộ chúng ta ngay tại chỗ!" Lúc này một người có thân hình cao lớn cầm một viên cầu đen như mực đi lướt qua đám người.
Phía sau hắn đi theo mười đại hán cao to như trâu, mỗi người cầm một viên cầu màu đen có kích cỡ như quả dưa hấu, một tay khác thì cầm mồi lửa.
Dáng vẻ như ta là duy nhất, nghênh ngang đi ral
Quách Hùng Binh đi đến trước mặt Lâm Đình Hiên.
Mười người dàn thành hàng hàng đứng phía sau ông ta. Quách Hùng Binh đã đến tuổi sáu mươi, nhưng thân thể rất cao lớn, cuốn ống tay áo lên, lộ ra nửa cánh tay, từng khối cơ bắp cánh tay tràn ngập lực lượng!
Ông ta liếc mắt đánh giá trên dưới Lâm Đình Hiên một cái, sau đó cười nhạo một tiếng: "Nạp Lan quốc ngoài Quách gia chúng ta thì không còn có người hả? Thế mà lại để một tiểu tử chưa đủ lông đủ cánh lên làm Đại tướng quân?”
Lâm Đình Hiên không để ý sự khinh thường của ông ta, hắn nhìn lại ông ta, vẻ khinh thường trong mắt càng sâu: "Tướng quân Quách Hùng Binh đã chết giả ba mươi mấy năm, hoá ra là ở sâu trong núi này để tự ý lấy quặng! Quách gia còn tuyên bố với bên ngoài là ông đã chết trận trên sa trường, vì nước hy sinh thân mình! Quả thật chính là uổng công làm thần! Có nhục với năm chữ nhiều thế hệ trung lương này!"
"Tiểu tử, ta khuyên ngươi tốt nhất là mau bảo binh lính của ngươi tránh ra, để chúng ta rời đi, nếu không ta sẽ châm lửa quả bom này, các ngươi sẽ giống như pháo trúc, bị nổ đến tan xương nát thịt, huyết nhục mơ hồ! Quả bom này ngươi chưa thấy qua phải không? Thế nào, có muốn ta cho ngươi kiến thức về uy lực của nó không?" Quách Hùng Binh chuyển động quả bom nổ trong tay một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận