Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1033: Te Chan

Chuong 1033: Te ChanChuong 1033: Te Chan
Ôn Noãn: "Hơn một tháng sau! Lúc mới đầu tay của ngươi sẽ không thể linh hoạt giống như trước. Hơn nữa tay cũng không có sức, nhưng mà thời gian lâu thì nó sẽ từ từ hồi phục! Tất nhiên đây là trạng thái tốt nhất, đến lúc đó phải xem tình hình hồi phục của ngươi thế nào, cho nên trong khoảng thời gian gân đây, ngươi không được đụng vào nó, cũng không được tắm rửa, ngươi chỉ có thể nhờ người khác đến lau người giúp ngươi! Có biết chưa."
Phó viện chính đã sớm chữa bệnh xong, ông ta đi đến nhìn một lúc lâu, nghe Ôn Noãn nói dường như có thể thật sự hồi phục, ông ta nhịn không được lắc lắc đầu.
Chẳng lẽ nàng cho rằng bận rộn một buổi sáng, làm một ít việc khiến người ta không thể hiểu được, là có thể đem tay nối lên được sao?
Gân cốt bị đứt rồi chính nó sẽ nối lại sao?
Quá ngây thơ rồi!
Trong mắt của ông ta, Tuệ An quận chúa thật sự là cố ra vẻ huyền bí, khoe khoang!
Bàn tay bị đứt vốn dĩ đã mất đi hoạt tính, máu cũng sẽ không chảy qua mạch máu!
Hiện tại trời đang nóng, ông ta dự đoán qua thêm hai ngày, chắc chắn bàn tay bị đứt kia sẽ phát ra mùi hôi, miệng vết thương cũng bắt đầu hư thối!
Đấn lúc đó xem nàng làm sao!
Thái y viện Phó viện chính lắc đầu tránh ra.
Mắt không thấy!
Tai cũng không nghe nổi nữa!
Đây đúng là một đám người ngu ngốc, chuyện như thế mà cũng có thể tin được!
Những tên quân y hạng hai chỉ biết băng bó vết thương cũng chỉ là đồ ngốc!
Cùng Tuệ An quận chúa làm trò vớ vẩn!...
Ôn Noãn dặn dò xong điều cần lưu ý còn nói: "... Ngày mai ta sẽ tới xem lại cho ngươi."
Trương Đại Ngưu chăm chú lắng nghe, chỉ sợ mình bỏ sót điều gì, cuối cùng hắn gật đầu: "Ta đã biết, cảm ơn tuệ An quận chúal"
Ôn Noãn nói xong thì nhìn về phía binh lính phía sau: "Ai có thể đi tìm hai chiếc xe đẩy tay đến đây? Đưa hắn về quân doanh đi
"Ta, để ta đi! Ta đẩy xe rất ổn! Không hề có chút xóc nảy nào! Điều khiển xe ngựa cũng vậy, vừa ổn định vừa nhanh." Tào Tử Kiến lập tức lớn tiếng nói.
Hắn ta còn muốn dùng thanh âm lớn thu hút sự chú ý của Tuệ An quận chúa, khiến cho Tuệ An quận chúa nhở rõ hắn ta, sau đó nói không chừng Tuệ An quận chúa sẽ để cho hắn ta trở thành phu xe của nàng!
Nhưng mà Ôn Noãn cũng chỉ gật đầu, cũng không chú ý lời hắn ta nói.
Tào Tử Kiến vội chạy đi tìm xe đẩy tay đến.
Bởi vì điều kiện nơi này hạn chế nên không có bàn giải phẫu, cho nên Ôn Noãn chỉ có thể ngồi xổm ở trên mặt đất cứu giúp cho Trương Đại Ngưu, giờ phút này nàng muốn đứng dậy mới phát hiện chân nàng đã tê rần, suýt chút nữa là đã ngồi bệch trên mặt đất.
Nạp Lan Cẩn Niên đã sớm biết được nên đã đi đến bên cạnh nàng, hắn tay mắt nhanh nhạy đỡ lấy nàng, sau đó trực tiếp bế bổng nàng lên.
"Chân muội đã tê rân?" Nạp Lan Cẩn Niên cúi đầu nhìn nàng trong lòng. Thấy tinh thân của nàng cũng không có tốt như lúc thường.
Đây là do đã dùng mây tía quá nhiều sao?
Ôn Noãn gật đầu, xoa huyệt đạo trên đầu gối: 'Rất tê!"
Nạp Lan Cẩn Niên bế Ôn Noãn trở lại ngựa, sau đó hắn xoay người lên ngựa, nói với Lâm Đình Hiên: "Chỗ này giao cho ngươi!"
Lâm Đình Hiên gật đầu: "Dal"
"Giá!" Nạp Lan Cẩn Niên kéo cương ngự, quay đầu ngựa lại rồi cùng Ôn Noãn cưỡi ngựa rời đi.
Lâm Đình Hiên sắp xếp đưa những thi thể của những binh lính còn có tù binh vận chuyển trở về.
Hắn còn để lại một đám binh lính ở lại để trông coi vũ khí doanh cùng mỏ vàng.
Về phần xác của quân địch, vừa rồi hắn cũng đã chỉ huy binh lính đào mấy hố lớn.
Còn đám người bị bắt sống như Quách Hùng Binh đều bị trói gô lại, khóa ở trong xe tù, đưa trở vê chờ Hoàng thượng phán quyết!
Cả nhà của Quách gia không ai có thể thoát khỏi vận mệnh lôi ra Ngọ Môn chặt đầu, nói không chừng cái đầu kia còn sẽ được treo ở cổng thành vài ngày để răn đe.
Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn trở lại kinh thành, cũng lập tức tiến cung phục mệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận