Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1066: Hanh Quan 2

Chuong 1066: Hanh Quan 2Chuong 1066: Hanh Quan 2
Tất nhiên bọn họ cũng không phải nghĩ Ôn Noãn sẽ gây trở ngại cho bọn hol
Mà chính là bởi vì một vạn nữ binh kia cũng chỉ mới đi theo Tuệ An quận chúa một hai tháng, làm sao có thể bằng được với bọn họ, những tỉnh binh đã được tập các phương pháp huấn luyện mà Tuệ An quận chúa đưa cho.
Nhưng mà sau khi Vạn Quân hạ lệnh cho nhóm binh nữ nghỉ ngơi, các nàng liền trật tự ngay ngắn dừng bước, sau đó năm người một đội ngồi xuống nghỉ ngơi.
Thật ra các nàng cũng mệt muốn chết, cũng muốn giống những binh lính nam này trực tiếp nằm dài trên mặt đất, chẳng qua là không muốn bị các nam binh này xem thường mà thôi.
Một nữ binh vỗ vai một nam binh nói: "Chúng tôi theo không kịp?"
Một nam binh yếu ớt nói: "Nữ thần! Tiểu đệ bội phục! Đừng nói chuyện với tôi, tôi không có sức nói chuyện nữal"
Một nam binh khác cũng gật đầu: "Xin bái phục! Đừng nói nữa!"
Nghỉ ngơi thật tốt đi!
Chỉ nghỉ được ba canh giờ thôi!
Ba canh giờ thì trời đã nhanh sáng rồi!
Lộ trình còn lại phải đi suốt một đoạn, không thể tiếp tục nghỉ ngơi!
Nhóm nữ binh hiển nhiên cũng nghĩ đến điều này, các nàng cũng lập tức im lặng.
Vạn Quân lúc này mở miệng nói: "Mọi người mau nhanh chóng nghỉ ngơi, ngày mai tiếp tục chạy!"
Có một nam binh nghĩ đến điều gì mà nhân tiện nói: "Vạn phó tướng quân, ngươi cùng các nữ binh mau nghỉ ngơi đi! Đêm nay nam binh chúng tôi sẽ cử người đi gác đêm là được rồi."
"Đúng, cứ để chúng tôi gác đêm cho." Những nam binh khác đều nói.
Không thể thua kém nữ binh được!
Bọn họ vẫn còn sức!
Ôn Noãn lúc này cất lời: "Dem nay tất cả hãy nghỉ ngơi đi, Vạn phó tướng quân cùng Lâm phó tướng quân cũng nghỉ ngơi luôn đi, ta và Cẩn vương sẽ canh gác đêm nay. Ngày mai các người dốc hết toàn lực đi nửa con đường còn lại cho bổn tướng quân!"
Binh lính nam nghe vậy lập tức nói: "Như vậy làm sao được?! Làm sao có thể để cho Tuệ An quận chúa cùng Cẩn vương gác đêm? Để bọn ta thay phiên nhau gác đêm, chúng ta vẫn còn chịu đựng được, chắc chắn sẽ không làm chậm trễ lộ trình kế tiếp!"
Ôn Noãn vẫy tay áo: 'Được rồi, các ngươi cho rằng các ngươi thoạt nhìn so có sức sống hơn ta sao? Các ngươi cảm thấy sức khỏe của các ngươi tốt hơn ta sao? Bớt nói lời vô ích đi, nếu còn sức lực vậy thì tiếp tục chạy đi! Không thì đi ngủ ngay!"
Tiếp tục chạy?
Mọi người đều sợ đến mức mặt đều trắng bệch, phút chốc đã cùng lúc nhắm mắt lại!
Đừng nói dual
Để bọn họ đi nửa bước nửa cũng không nổi!
Mọi người không hẹn mà cùng thầm nghĩ: So sức khỏe với Tuệ An quận chúa cùng Cẩn vương?
Thật biết đùa, Tuệ An quận chúa cùng Cẩn vương tốt xấu gì vẫn còn có thể đứng bên cạnh nhau trò chuyện, nhìn qua hai người giống như có thể đi bên cạnh nhau tới cùng trời cuối đất! Bon ho.
Còn chưa kịp nghĩ đến bọn họ thế nào, mọi người đã rơi vào trạng thái ngủ ngay lập tức!
Đêm nay Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên gác đêm, để cho các binh lính nghỉ ngơi thật tốt.
Vạn Quân cùng Lâm Phong muốn nói gì đó.
Nạp Lan Cẩn Niên đã trực tiếp nói với hai người: "Ngủ"
Hai người cũng không dám lên tiếng, chỉ thở dài rồi ngồi xuống đất nghe lời đi ngủ.
Nạp Lan Cẩn Niên cầm tay Ôn Noãn, đi đến dưới một cái cây lớn: "Ngồi ở đây đi!"
Ôn Noãn gật đầu: "Được!"
Hai người cùng nhau tựa vào trên một gốc cây, Đại Hôi cũng rất tự giác ngồi xổm bên cạnh hai người.
Một đường đi này, có đôi khi Đại Hôi cõng Ôn Noãn, nhưng Ôn Noãn đau lòng cho Đại Hôi nên đa phần nàng đều tự mình đi.
Cho nên trạng thái của Ôn Noãn cũng tốt hơn so với người khác rất nhiều.
Nạp Lan Cẩn Niên có ngựa, nhưng đường núi khó đi, hắn có thể cưỡi ngựa nhưng không nhiều, chỉ là so với những binh lính thì tốt hơn rất nhiều!
Ánh trăng có chút mê người, tiếng binh lính ngáy xung quanh còn lớn hơn tiếng côn trùng kêu.
Thỉnh thoảng, từ trong núi sâu xa có truyên đến một hai tiếng hổ gầm hoặc là tiếng sói trul
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn quầng thâm mắt của nàng mà có chút đau lòng, hắn đặt đầu của nàng dựa vào bả vai của mình: "Muội cũng nhanh ngủ một giấc đi, để ta trông chừng là được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận