Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1067: Thay Phiên Nhau

Chương 1067: Thay Phiên NhauChương 1067: Thay Phiên Nhau
Cuối cùng Ôn Noãn vẫn không lay chuyển được Nạp Lan Cẩn Niên nên nàng cũng đi ngủ trước.
Nếu không hai người cứ nhường qua lại thì trời cũng sáng.
Ôn Noãn nói rằng mỗi người sẽ ngủ nửa canh giờ, khi đến giờ thì đánh thức nàng dậy.
Miệng Nạp Lan Cẩn Niên thì đồng ý, nhưng trong lòng dự tính không đánh thức nàng.
Nhưng mà, Ôn Noãn là người rất ý thức.
Nói ngủ nửa canh giờ thì nửa canh giờ nàng đã tỉnh.
Tuy chỉ ngủ nửa tiếng nhưng tỉnh thần của nàng vẫn rất tốt, nàng nói với Nạp Lan Cẩn Niên: "Thập Thất ca, huynh mau ngủ đi!"
Tiểu nha đầu nói được làm được, hắn muốn nhường nàng thêm một chút cũng không được, vì vậy chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời đi ngủ.
Cũng đã mệt mỏi, mấy ngày gần đây dường như mỗi ngày hắn chỉ ngủ một hai canh giờ.
Nạp Lan Cẩn Niên rất nhanh đã chìm vào giấc mộng.
Ôn Noãn cũng dựa lưng vào thân cây, nhắm mắt dưỡng thần.
Nàng không ngủ, nhắm mắt dưỡng thần cũng chỉ là một loại nghỉ ngơi.
Mùa hè, trời sáng có chút nhanh.
Vào lúc trời còn tờ mờ sáng, từ phía xa xa đã có một bóng người vừa đè nén tiếng ho còn vừa chạy tới một cách khó khăn.
Hai người một sói dường như đều mở mắt cùng lúc.
Ôn Noãn nhìn qua, chỉ thấy phía xa có một bóng người đang ôm ngực, khó khăn đi đến.
Nhưng mà nàng không nhìn thấy rõ là ai.
Chỉ có điều cách ăn mặc này giống như người dân bình thường.
Ôn Noãn lo lắng hắn ta đến gần sẽ ảnh hưởng đến những binh lính đang nghỉ ngơi, dù sao họ vẫn còn có thể ngủ thêm một khắc nữa.
Ôn Noãn nhanh chóng dứng dậy: "Để muội đi xem sao, huynh ngủ thêm chốc lát đi."
Nạp Lan Cẩn Niên làm sao có thể để nàng đi qua một mình.
Hắn giữ nàng lại: "Đừng qua đó, để ta di
Trong núi sâu đột nhiên xuất hiện một người, không thể không khiến cho hắn nghỉ ngờ.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Đại Hôi một cái, ánh mắt ý bảo nó chăm sóc cho Ôn Noãn, sau đó hắn đứng dậy đi qua đó.
Đại Hôi liếc mắt nhìn Nạp Lan Cẩn Niên một cái: Yên tâm, tiểu tỷ tỷ chắc chắn cũng sẽ đi qua đó!
Ôn Noãn không chút suy nghĩ trực tiếp đi qua đó.
Đại Hôi bước từng bước ung dung đi theo bên cạnh Ôn Noãn.
Nơi này là núi sâu, nhìn dáng vẻ người nọ xem ra có vẻ không khỏe lắm, Ôn Noãn nghĩ có khi nào là thợ săn thú không.
Nếu không người dân bình thường không thể nào xuất hiện ở chỗ này vào lúc này.
Hơn nữa nhìn hắn ta như đang chạy đến chỗ bọn họ, có vẻ là muốn cầu cứu.
Chỉ có điều chưa chắn chắn. Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua On Noãn ở bên cạnh, cũng không biết làm sao với nàng, tiểu nha đầu này chưa bao giờ nghe lời hắn nói!
Hắn đành phải giữ chặt tay nàng, hai người một sói nhanh chóng đi qua.
Vạn Quân cùng Lâm Phong nghe được tiếng động rất nhỏ, động tác đứng dậy nhanh chóng đi qua bên đó.
Người kia đi được một nửa đã ngã sấp xuống, thấy có người đi đến, hắn ta vươn tay khó nhọc cầu cứu: "Cứu, cứu ta! Khụ khụ tìm đại phu đến! Đừng. ." Đến đây!
Hai chữ đến đây còn chưa kịp nói ra, hắn ta đã điên cuồng ho: "Khụ, khụ."
Thanh âm ho khan dữ dội nhưng vì vẫn cách binh lính có chút xa, thanh âm cũng nhỏ đi rất nhiều. Nhưng dù sao binh lính cũng đã đặc huấn qua nên rất nhiều binh lính cảnh giác tỉnh lại!
Bọn họ nhìn thấy mấy người Ôn Noãn đã đi về phía trước, bọn họ cũng nhanh chóng đứng dậy đi qua đó.
Vào lúc Ôn Noãn đi đến gần người nọ, chỉ thấy hắn ta phun ra một cục máu.
Nàng dừng bước, nhanh chóng quay đầu nói với Vạn Quân cùng Lâm Phong: "Không cần đến đây! Mau nói tất cả mọi người không cần đến đây!"
"Khu khụ." Người nọ vẫn ho không đừng được.
Ôn Noãn nói với Nạp Lan Cẩn Niên: "Huynh cũng đừng qua đó, để muội đi xem sao."
Bọn họ sắp đến Hoài Nam vương phủ, mặc dù dịch chuột của vùng này đã qua đi, nhưng vẫn còn một hai người mắc bệnh cũng không có gì kỳ lạ.
Đây là vì sức khỏe của hai vạn binh lính, Ôn Noãn cảm thấy cẩn thận vẫn tốt hơn.
Không thể bởi vì bản thân có thể giải quyết mà không sợ hãi điều gì.
Hiện tại chỉ cách người nọ một mét, Nạp Lan Cẩn Niên biết Ôn Noãn lo lắng điều gì, trong phạm vi này cho dù người nọ muốn làm điều mờ ám gì thì bản thân hắn vẫn có thể lấy mạng của hắn ta.
Vả lại cách xa một chút cũng càng thấy rõ được hành động của hắn ta. Nạp Lan Cẩn Niên cũng đứng im, ngoan ngoãn nghe lời không nhúc nhích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận