Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1073: Quan Chua That Luong Thien

Chuong 1073: Quan Chua That Luong ThienChuong 1073: Quan Chua That Luong Thien
Ôn Noãn vội gọi hắn lại: "Khoan đã, Trương huynh, ta có một phương thuốc trị liệu dịch chuột, hai lọ thuốc ta đưa cho ngươi chỉ có hai viên thuốc, ngươi mang phương thuốc này về, nếu có thôn dân nào thật sự bị nhiễm dịch chuột, thì ngươi có thể lấy phương thuốc này cho họ! Phương thuốc này cũng có thể để ngăn ngừa dịch chuột, nếu không bị gì thì cũng có thể uống một chút cũng không sao!"
Trương Đại Tráng nghe vậy dừng bước chân, vẻ mặt vui mừng!
Vào lúc Ôn Noãn nói lời này, Vạn Quân đứng ở bên cạnh một tảng đá lớn chuẩn bị giấy và bút mực.
Ôn Noãn đi qua cầm lấy bút lông nhanh chóng viết xuống phương thuốc, nàng lau khô nét chữ, sau đó gấp lại. Kèm theo cả mười hai lượng đưa cho Trương Đại Tráng: "Cho ngươi, ngươi cầm lấy đi chữa bệnh cho những thôn dân khác!
Trương Đại Tráng vừa thấy bạc đã lập tức từ chối: "Cảm ơn Tuệ An quận chúa còn lòng tốt, chỉ có điều bạc này thảo dân không thể lấy!"
Ôn Noãn không cho hắn có cơ hội từ chối tiếp: "Cầm đi, bạc này không phải ta đưa cho ngươi, mà do triều đình đưa, triều đình cũng không phải đưa cho ngươi mà là để cho thôn dân khám bệnh, xem như cảm ơn ngươi vừa rồi đã cung cấp nhiều tin tức như vậy. Nếu có dân làng nào trong thôn của ngươi thực sự bị nhiễm bệnh dịch chuột, ngươi nhất định không được cho bọn họ chạy đi khắp nơi."
Ôn Noãn cẩn thận dặn dò.
Thợ săn nghĩ đến những nhà không giàu có trong thôn, họ đều dựa vào ông trời để ăn cơm, sống cuộc sống cả ngày cơ cực tự làm tự ăn, có vài người vô cùng nghèo, làm gì có bạc để khám bệnh, hắn ta lại quỳ xuống dập đầu: "Cảm ơn Tuệ An quận chúa, thảo dân thay thôn dân cảm ơn người. Số bạc này sau này thảo dân sẽ trả lại cho người!"
Cuối cùng Trương Đại Tráng cầm theo một phương thuốc và mười lượng bạc rồi vội vàng xuống núi.
Trương Đại Tráng không nghĩ tới Ôn Noãn là quận chúa mà lại lương thiện như thế.
Quận chúal
Là hoàng thân quốc thích đúng không!
Nhưng mà chẳng kiêu căng một chút nào, thế mà còn không chê bản thân vừa bẩn lại vừa thối, còn chữa bệnh cho mình!
Đúng là người vừa xinh đẹp vừa tốt tính!
Hắn từng gặp thiên kim Huyện thái gia, lúc ấy hắn đang bán thức ăn ở một tửu lầu, vừa hay thiên kim Huyện thái gia đi vào ăn cơm, cách xa mấy mét, liền che mũi ghét bỏ bản thân quá thối, sau đó bảo chưởng quây đuổi mình ra ngoài, vênh mặt hất hàm sai khiến ở tửu lầu, bộ dáng kiêu ngạo không để ai vào mắt.
Chưởng quầy và tiểu nhị ở tửu lầu đều sợ nàng! Đến nay hắn vẫn không thể quên!
Ôn Noãn như thế, khiến hắn có một loại nhận thức khác về những thiên kim nhà quan.
Hắn thề, chờ đến khi hắn hết bệnh rồi, các thôn dân cũng khỏe bệnh, hắn sẽ đi tòng quân để báo đáp triều đình, báo đáp quận chúa Tuệ Anl
Tốt nhất là tham gia vào đội ngũ dưới trướng của quận chúa Tuệ An, trở thành cấp dưới của nàng!
Chờ đến khi nhận được quân lương sẽ đưa hết bạc cho nàng.
Đến nỗi quận chúa Tuệ An nói là do triều đình đưa, hắn không tin.
Nàng không hỏi qua Hoàng Thượng mà trực tiếp đưa bạc, sao có thể xem như là do triều đình đưa!
Chẳng lẽ lúc quay về nàng sẽ báo cáo với Hoàng Thượng để lấy mười lượng bạc về? Đợi đến khi Trương Đại Tráng rời đi, Nạp Lan Cẩn Niên nhanh chóng kêu mấy thân tín ra, bảo bọn họ đi đến những huyện lân cận thông báo với huyện lệnh chuẩn bị công tác phòng dịch chuột.
Hơn nữa phải mau chóng bắt được những người lòng mang ý xấu đó.
Ôn Noãn ngồi bên cạnh múa bút thành văn viết phương thuốc trị liệu dịch chuột, còn có những biện pháp để tránh lây nhiễm cho nhau.
Bởi vì phải thông báo với nhiều huyện thành, cho nên viết vài bản.
May sao sau khi viết xong một phần, Vạn Quân liên dẫn theo mấy nữ binh biết chữ đến cùng nhau sao chép, làm như thế rất nhanh đã viết xong.
"Lâm Phong, ngươi ra roi thúc ngựa quay về kinh thành nói lại việc này cho hoàng huynh." Nạp Lan Cẩn Niên nói với Lâm Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận