Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1078: Cướp Hay Không?

Chương 1078: Cướp Hay Không?Chương 1078: Cướp Hay Không?
Trong lòng Lâm công công lộp bộp một chút!
Tâm trạng của Hoàng Thượng lại đi xuống!
Mấy ngày nay đường cái ở kinh thành rất náo nhiệt!
Đặc biệt là hôm nay, thật là chỗ nào cũng kín người!
Không chỉ có kinh thành náo nhiệt, ông tin tưởng toàn bộ Nạp Lan quốc, mỗi một huyện thành đều sẽ vô cùng náo nhiệt.
Nhưng mà Hoàng Thượng vẫn là Hoàng Thượng, ông trâm ngâm một chút đã lập tức đưa ra đối sách.
"Truyền Ngũ Thành Binh Mã Tư tới yết kiến!"
Lâm Phong hoàn thành nhiệm vụ Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn giao cho xong thì lập tức không dừng lại mà chạy trở vê hội hợp với mấy người Nạp Lan Cẩn Niên.
Lúc Lâm Phong ra khỏi thành, một chiếc xe ngựa vén rèm cửa sổ lên, mơ hồ để lộ một gương mặt xinh đẹp.
"Tiểu thư, còn một hàng dài mới đến lượt chúng ta! Người Nạp Lan quốc thật sự thật quá đáng! Không hiếu khách giống như Đông Lăng quốc. Người Thần Y Cốc chúng ta đến Đông Lăng quốc, vào thành ra thành đều là không cần xếp hàng!"
Lâm Phong nghe vậy thì nhìn thoáng qua, đây không phải Giả cô nương của Thần Y Cốc sao?
Hắn ta chỉ là vội vàng liếc mắt một cái rồi thu hồi tâm mắt, giục ngựa rời đi.
Nghe nói Giả cô nương này trị hết ôn dịch cho Đông Lăng quốc, đương nhiên cả nước Đông Lăng quốc đều cúng bái nàng như thần!
Nhưng mà y thuật của Giả Tĩnh Như này còn kém xa Tuệ An quận chúa, cũng không biết nàng khoe khoang cái gì, quốc gia nào cũng chạy khắp nơi tìm cảm giác tôn tại!
Từ tìm cảm giác tồn tại này là Lâm Phong nghe được từ chỗ Ôn Noãn.
Nhưng mà Lâm Phong cũng không chú ý nhiều đến nàng, hắn ta vội vàng trở về hội hợp với đại quân!
Nắng sớm xuất hiện.
Chạy hai ngày đường, Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên đã mang theo binh lính đến giao giới giữa phủ Hoài Nam và phủ Nam Dương.
Đội ngũ thật dài, thấp thoáng tiếp tục bước về phía trong trong núi rừng như là không biết mệt mỏi.
Bọn họ đã đi hai ngày một đêm!
Sắp đi đến nơi muốn mai phục.
Lúc này một con diều hâu từ trên trời bay xuống.
Xoay quanh trên đỉnh đầu của Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn.
Nạp Lan Cẩn Niên dừng lại, hắn giơ bàn tay ta, con diều hâu lập tức vững vàng đứng trên lòng bàn tay của hắn.
Móng vuốt sắc bén kia dùng sức lực gãi đúng chỗ ngứa, nắm chặt bàn tay của hắn, ổn định thân thể của mình.
Các binh lính đi theo phía sau cũng lập tức ngừng lại.
Ôn Noãn thấy sắp tới nơi rồi, cũng không biết Tiểu Hắc đưa tới tin tức gì, lập tức nói: "Mọi người nghỉ ngơi tại chốt" Bọn lính lại lập tức năm phơi thây ngay tại chỗ!
Mệt chết bọn họ rồi!
Nạp Lan Cẩn Niên gỡ tờ giấy trên cánh Tiểu Hắc xuống, mở ra nhìn thoáng qua.
Ôn Noãn cũng vươn đầu tới nhìn thoáng qua.
Tối ngày chín tháng bảy, cốc Nam Dương, 60 vạn thạch lương thực, đi theo ba vạn binh lính.
Như vậy rất khó lựa chọn đó!
60 vạn thạch lương thực cũng đủ cho mười vạn binh lính ăn một tháng!
"Vậy không phải đêm nay sao? Cướp hay không?" Ôn Noãn nhìn thoáng qua bốn phía xung quanh, bọn họ đang ở núi Bắc Dương, nơi này cách cốc Nam Dương khoảng chừng nửa ngày đi đường.
Nhưng buổi sáng ngày mai bọn họ cần phải đến gần huyện An Dương ngăn chặn một đội năm vạn binh lính của Hoài Nam Vương.
Ngăn cản bọn họ vây kích hai mặt trước sau, như vậy có thể quấy rối kế hoạch tác chiến ban đầu của Hoài Nam Vương.
Nếu ngăn chặn lương thực thì rất có khả năng quấy rối kế hoạch ban đầu.
Đại quân do Ninh Hoài Ngọc dẫn dắt sẽ có khả năng bị quân đội của Hoài Nam Vương vây công hai mặt.
Nhưng mà...
Nếu có thể thành công ngăn cản 60 vạn lương thực của năm vạn quân binh này, Ôn Noãn suy đoán lần này có hi vọng chỉ cần một tháng là có thể bình phục nội loạn Hoài Nam lần này.
Lương thực chính là thứ quan trong nhất trong hành binh đánh giặc!
Binh lính không có cơm ăn no thì sao có sức lực đánh giặc, như vậy quân tâm sẽ rối loạn!
Đương nhiên Nạp Lan Cẩn Niên cũng muốn ngăn cản, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua hai vạn binh lính tinh anh.
Trong lòng đã có ý tưởng, nhưng mà hắn vẫn muốn nghe ý kiến của tiểu nha đầu một chút.
Hắn nghe nàng.
"Muội cảm thấy thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận