Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1081: Phát Bệnh Động Kinh Sao?

Chương 1081: Phát Bệnh Động Kinh Sao?Chương 1081: Phát Bệnh Động Kinh Sao?
Bọn họ chờ đợi đến sắp sáng rồi, sao vẫn chưa nhìn thấy một bóng người nào?
Nhưng nếu không phải tin tức chính xác thì Lôi Đình sẽ không truyền tin tức như vậy đến đây.
Mọi người nhìn thấy Ôn Noãn nhìn chằm chằm về phía trước, bọn họ cũng vội vàng thu lại ánh mắt, đều nhìn về phía trước.
Lúc này một con chó săn từ trong bóng đêm xuất hiện ở trong tâm mắt của rất nhiều binh lính ẩn nấp trên cây.
Tới!
Mọi người không khỏi nâng cao tỉnh thần!
Ôn Noãn ở xa xa đã nhìn thấy con chó săn này xuất hiện.
Hàng chân mày xinh đẹp của nàng khẽ nhíu lại.
Không ngờ quân địch thế mà lại cẩn thận như vậy, phái một con chó đến dò đường.
Động vật nhạy bén hơn con người nhiều, nó lại đến gan khoảng 100 mét thì đương nhiên có thể phát hiện ra bọn họ.
Ôn Noãn cầm cung tiễn trong tay
Nàng có thể bắn chết con chó săn này!
Nhưng nếu giết chết con chó này, vậy quân địch không thấy con chó quay lại truyền tin tức thì sẽ rút dây động rừng.
Nhưng mà Ôn Noãn lập tức nghĩ ra một cách!
Núi hoang rừng hoang này gặp phải chó sói không phải là rất bình thường sao?
Ôn Noãn hái một quả dại trên cây, đang muốn ném lên người Đại Hôi dưới tàng cây.
Đại Hôi làm gì vậy?
Phát bệnh động kinh sao?
Ôn Noãn ném quả dại trong tay xuống, vừa lúc đánh trúng đầu của Đại Hôi.
Đại Hôi trong giấc mơ bị quân địch bắn một phát đạn trúng phần đầu, sợ tới mức nó giật mình mở bừng mắt ra.
Ngơ ngẩn nhìn thoáng qua bốn phía xung quanh.
Sau đó nhìn thấy hai chó sói Lang Vương và Lang Hậu đang cọ mặt đất xoay vòng vòng.
Những con sói khác cũng đang xoay vòng vòng.
Đại Hôi: ”...'
Không phài nó gặp phải một đám sói ngu ngốc đấy chứ?
Ôn Noãn lại hái một quả dại ném vào đầu Đại Hôi.
Đại Hôi vươn móng chân sói xoa đầu của mình!
Lúc này nó mới phản ứng lại, vừa rồi nó nằm mơ, không phải bị đạn tập kích mà là bị quả dại trên cây tập kích!
Đại Hôi lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Ôn Noãn ở trên cây.
Đại Hôi dưới tàng cây, tầm mắt không tốt bằng Ôn Noãn, con chó săn kia còn ở rất xa, nó còn chưa phát hiện ra có một con chó săn đang đến gần! "Đại Hôi, ngươi đi dọa con chó kia!" On Noãn nhỏ giọng nói.
Chó?
Thế mà lại có chó dám xông tới?
Đây là không sợ chết sao?
Đại Hôi lập tức chạy ral
Lúc chạy đi, nó còn ra hiệu với Lang Vương và Lang Hậu, còn có hai chó sói ở bên cạnh, mấy tiểu đệ này đi theo phía sau nó.
Nó nhất định phải biểu hiện thật tốt ở trước mặt tiểu tỷ tỷ!
Không phải chỉ có một đôi cánh mới có tác dụng, nó cũng không hề thua kém Tiểu Hắc!
Tiểu Hắc có thể gọi tới nhiều lang binh như vậy không?
Cho dù nó có thể gọi tới một đám có cánh cũng không thể ra trận giết địch được!
Không giống nó, vung kiếm là có thể làm một mảnh người ngã xuống!
Rất nhanh một tiếng sói tru ở cách đó không xa vang lên, ngay sau đó truyền đến vài tiếng chó sủa.
Ôn Noãn ở trên cây nhìn thấy, con chó săn kia thấy mấy con sói liền sợ tới mức quay đầu bỏ chạy!
Rốt cuộc một con chó săn làm thế nào cũng không thể đánh thắng năm con chó sói đói.
Trong chớp mắt là có thể bị gặm đến không còn một chút xương cốt nào cả.
Đại Hôi và mấy tiểu đệ của nó nhanh đuổi theo.
Ôn Noãn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Như thế quân địch sẽ không nghi ngờ nơi này có mai phục.
Dù sao nếu có mai phục thì sao có thể có chó sói xuất hiện.
"Gâu gâu gâu" chó săn vừa kêu gào vừa cuống cuồng chạy trở về.
Bên ngoài một km, tướng lãnh vận chuyển lương thực nghe thấy tiếng chó sua, sắc mặt lập tức thay đổi: "Phia trước có mai phục, chúng ta quay đầu lại! Mau! Những người khác chuẩn bị nghênh chiến! Nhất định phải bảo vệ lương thực!"
Các binh lính vận chuyển lương thực nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, lập tức quay đầu lại.
Đúng lúc này tiếng chó sủa càng lúc càng lớn hơn, càng ngày càng gấp hơn!
Tướng lãnh vận chuyển lương thực nghe vậy, có chút không đúng!
Sao Vượng Tài này lại sủa như vậy?!
Ngày thường phát hiện có kẻ địch thì nó đều âm thầm chạy về tới thông báo cho hắn!
Tướng lãnh vận chuyển lương thực nhịn không được mà thăm dò nhìn về phía phương xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận