Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1087: Dau Hang

Chuong 1087: Dau HangChuong 1087: Dau Hang
Nhưng mà thuốc mê của Tuệ An quận chúa thật sự quá mạnh mẽt
Những thuốc mê này không có một chút mùi vị nào cả, là Ôn Noãn luyện chế ra, chỉ cần hít vào một chút là có thể lập tức hôn mê.
Hơn nữa nghe nói một lân hôn mê chính là hôn mê một ngày một đêm.
Tình hình hiện tại không khác mấy so với dự đoán lúc trước của Ôn Noãn, không, hẳn là còn tốt hơn dự đoán lúc trước của Tuệ An quận chúa!
Lúc trước nàng nói rõ ràng tình huống có thể gặp phải với một chó sói.
Lúc đó bọn họ còn cảm thấy không thể tưởng tượng được, lo sợ chó sói không thể hoàn thành nhiệm vụ!
Nhưng mà bọn họ đã lo lắng dư thừa!
Vậy nên giờ phút này làm sao mọi người có thể không bội phục?
Tuệ An quận chúa nói đúng!
Ôn Noãn đã sớm đoán được quân địch gặp bầy sói sẽ không muốn chống chọi.
Ai cũng yêu quý sinh mệnh, không đến lúc bất đắc dĩ thì đối đầu một đám chó sói chính là không lý trí.
Cho nên bọn họ tụ tập lại ở bên nhau, với ý định lấy nhiều người để dọa bầy sói rút lui.
Vừa rồi vị trí đứng của bọn họ cách chỗ tàng cây của mấy người Ôn Noãn trốn tránh quá xa, hơn nữa bọn họ tụ tập con chưa đủ dày đặc.
Số lượng thuốc mê trong tay Ôn Noãn không nhiều lắm, nếu muốn cố gắng hết khả năng làm đám binh lính này hôn mê, vậy chỉ có thể nghĩ cách làm cho tất cả bọn họ đều tụ tập ở bên nhau, càng dày càng tốt.
Cho nên nàng âm thầm dùng tay ra hiệu, chỉ huy Đại Hôi.
Vừa rồi Đại Hôi giả vờ bị dọa sợ, không ngừng lui về phía sau, dẫn dắt quân địch đến dưới tàng cây Ôn Noãn đang ẩn trốn.
Bởi vì Đại Hôi lui về phía sau có chút chậm, mà lúc này những binh lính phía sau cũng chậm rãi đuổi kịp.
Quả nhiên đám binh lính này không muốn đánh nhau với bầy chó sói, cho nên bọn họ chỉ biết phô trương thanh thế, sau đó bọn họ càng lúc càng lại gần, hoàn toàn không cần suy xét đến lúc ra tay đánh nhau sẽ cần giữ lại khoảng cách.
Đây là lý do vì sao bọn họ có thể lập tức ngã xuống một mảng lớn như vậy!
Hiện tại một vạn nữ binh cộng thêm hơn hai ngàn con chó sói đã không sai biệt lắm hoàn toàn khống chế đám binh lính còn thừa lại.
"Tuệ An tướng quân, những người này xử lý như thế nào?"
"Đưa bọn họ" Ôn Noãn còn chưa nói xong đã có người ngắt lời nàng!
"Tướng quân tha mạng, là tướng quân triều đình sao? Tướng quân tha mạng!"
Còn có mấy chục người làm như thế nào cũng không trốn ra khỏi lưới lớn được, bọn họ thấy chỉ trong chớp mắt, gần bốn vạn đồng bạn đều đã bị xử lý.
Bọn họ cũng từ bỏ chống cự, lập tức nói:
"Tha mạng! Tướng quân, chúng tôi đầu hàng! Tôi không phải phản quân!"
"Đúng vậy, chúng tôi đầu hàng! Các ngươi muốn cướp lương thực sao? Các ngươi cướp đi, chúng tôi không biết cái gì cả! Chúng tôi là bị ép buộc gia nhập tư binh của Hoài Nam Vương, chúng tôi không muốn!"
Thậm chí còn có một binh lính có chút thông minh lập tức bày tỏ lòng trung thành. Đương nhiên cũng có một số binh lính thật sự trung với Hoài Nam Vương, giờ phút này đang bị chó sói cắn cổ, nghe thấy có người đầu hàng làm phản, bọn họ lập tức nổi giận mắng: "Mấy tên nhãi ranh các ngươi có phải muốn chết hay không! Các ngươi đã quên các ngươi từng phát lời thề là binh lính của ai không? Các ngươi đã là binh lính của Hoài Nam vương! Ở trong mắt triều đình chính là loạn thành tặc tử! Chính là phản đồ, các ngươi cho rằng hiện tại các ngươi đầu hàng là sẽ có đường sống sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận