Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1098: Không Đối Lập Thì Không Có Thương Ton

Chương 1098: Không Đối Lập Thì Không Có Thương TonChương 1098: Không Đối Lập Thì Không Có Thương Ton
Trời sắp tối, một đám lại một đám nữ binh đạp lên mặt đất tràn đầy phân tro, đi tuần ra khắp nơi.
Các nàng lo sợ sẽ có tình huống tro tàn lại cháy, cho nên không thể không chịu đựng mệt mỏi, thay phiên nhau đi tuần tra.
Các nam binh chữa cháy ăn cơm xong thì lập tức đi ngủ, bọn họ đều đã kiệt sức, không ngủ không được.
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên tìm một tảng đá lớn, hai người dựa vào nơi đó nghỉ ngơi.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn bàn tay của mình bị tiểu nha đầu băng bó thành bánh chưng, bất đắc dĩ cười, nhưng lại cảm thấy như vậy khá tốt!
Cơm tối đều là tiểu nha đầu đút cho hắn ăn.
Loại đãi ngộ như vậy, thật sự là trước nay chưa từng có.
"Mau ngủ đi, huynh lén vui mừng cái gì vậy?"
Ôn Noãn nhìn người nào đó nhìn tay mình cười, chỉ cảm thấy thật sự không hiểu nổi.
Bị thương như vậy còn vui mừng?
Nạp Lan Cẩn Niên mỉm cười: "Suy nghĩ ngày mai, ngày mốt, ngày kia muội đều đút cơm cho ta".
Ôn Noãn trợn trắng mắt: "Suy nghĩ nhiều quá đấy, với y thuật của ta, ngày mai là huynh sẽ khỏi! Cho dù không hoàn toàn lành lại, nhưng cũng có thể tự mình ăn cơm!"
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Có thể cho người ta giữ lại chút ảo tưởng không!
"Bên chúng ta có mật thám, cần thông báo cho hoàng huynh bắt được hắn." Nạp Lan Cẩn Niên cảm thấy đề tài này không thể nói tiếp được nữa, bèn nói sang chuyện khác.
Ôn Noãn nghe được lời này, chân mày đẹp khẽ nhíu lại: "Tạm thời đừng động, đợi ngày mai rồi nói. Muốn tìm ra cũng không vội làm ngay, huynh mau ngủ đi!"
Thật sự có mật thám, nếu không thì sao những người đó biết bọn họ sẽ đi ngang qua Dương Sơn, sau đó dùng cách phóng lửa đốt núi thành công ngăn cản bọn họ?!
Hơn nữa thương vong cũng không ít?
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: 'Muội cũng ngủ đi, dựa vào vai ta ngủ."
"Được." Ôn Noãn tựa đầu lên vai hắn.
Nạp Lan Cẩn Niên thật sự mệt không chịu được, vừa thả lỏng là lập tức bị cơn buồn ngủ đột kích, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Hai người ngồi sóng vai với nhau, vai kề vai, từ trước đến nay Nạp Lan Cẩn Niên đều ngủ không sâu, Ôn Noãn cử động một chút là hắn sẽ tỉnh lại, cho nên hắn mới yên tâm ngủ.
Ôn Noãn cũng ngủ rất nhanh.
Nhưng trong hơn ba vạn binh lính của Hoài Nam Vương lại có rất nhiêu người thanh tỉnh.
Vào lúc ăn cơm, từ đoạn đối thoại của cách binh lính và bá tánh, bọn họ đã biết vụ cháy rừng này là Hoài Nam Vương phái người ở chỗ này mai phục bọn họ, cố ý đốt lửa.
Bá tánh vô cùng căm ghét hành vi thâm độc này của phản quân Hoài Nam Vương, hung hăng nhục mạ Hoài Nam Vương một phen.
Lửa không đốt lên người bọn hắn nên không biết daul
Không có đối lập thì sẽ không có thương tổn! Tướng quân triều đình vì cướp lương thực chỉ làm bọn họ hôn mê, không giết một ai.
Nhưng Hoài Nam Vương lại không để ý, không màng tất cả sai người phóng lửa đốt núi.
Mà phóng lửa đốt núi chỉ vì đối phó với một, hai vạn binh lính triều đình!
Không quan tâm an nguy của mười mấy vạn bá tánh ở xung quanh Dương Sơn!
Người xưa có câu: “Cháy nhà lên núi, cháy núi vào thành!"
Nơi này có rất nhiều người đều là nông dân, thậm chí còn có một số người lớn lên ở chân núi, biết tâm quan trọng của núi rừng.
Một năm có bao nhiêu thôn dân dựa vào việc lên núi săn bắn con mồi, hái chút thảo dược để trợ cấp gia dụng?
Còn có năm gặp gỡ thiên tai, tài nguyên trên núi lớn là có thể cứu sống rất nhiều người.
Hơn nửa đêm phóng lửa đốt núi, rất có khả năng có thể hủy diệt một cái thôn trang, thậm chí là một thị trấn!
Ở triều đại này, có nhà ai không phải đa số đều là vật liệu gỗ?
Thời tiết mùa hạ khô ráo, có một chút tia lửa là có thể tự cháy.
Cho nên hơn ba vạn binh lính bị Ôn Noãn đánh thuốc mê, sau đó cứu tỉnh rồi bị trói đưa lại đây đều bị sốc nặng, sau đó cũng ngẫm lại.
Nhưng mà không có ai chú ý đến việc bọn họ ngẫm lại.
Ngoại trừ những người gác đêm ra, tất cả đều đã ngủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận