Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1106: Đổ Thuốc Đi

Chương 1106: Đổ Thuốc ĐiChương 1106: Đổ Thuốc Đi
Phong Niệm Trần: "Đồ ngốc, muội không biết hiện tại ở kinh thành không có quá nhiều người mắc bệnh sao? Nàng lấy ra hai ba thùng chén thuốc ra để phát miễn phí, còn miễn phí chữa bệnh từ thiện! Vậy thì không phải có thể dẫn toàn bộ người trong kinh thành tới?! Sau đó người cảm nhiễm dịch chuột và người không cảm nhiễm dịch chuột tụ tập ở bên nhau, như vậy tất nhiên sẽ dẫn tới số người mắc bệnh tăng mạnh.
Nàng có thể phát thuốc miễn phí mấy ngày? Chắc là chỉ có một hai ngày thôi đúng không?! Một hai ngày cũng đủ để lây bệnh cho toàn bộ người trong kinh thành! Muội nhìn xem chén thuốc này loãng như thế, có đủ dược hiệu không? Một là trị không hết người đã nhiễm dịch chuột, hai là cũng không có tác dụng dự phòng dịch chuột! Cứ như vậy, toàn bộ người kinh thành đều cảm nhiễm dịch chuột, hiện tại triều đình lại không thu được dược liệu, có phải nàng có thể dựa vào việc bán dược liệu mà kiếm được một khoản tiền lớn hay không!"
Các bá tánh nghe xong lời này đều kinh sợ: "Không phải chứ?"
"Chén thuốc quá loãng? Không đủ dược hiệu sao? Trời ơi! Vậy thì không phải hại chết người sao?"
Giả Tĩnh Như ở trong lều tranh sắp tức chết rồi!
Đúng là nàng có tính toán như vậy, làm thế thì nàng ta vừa có được thanh danh mà vừa kiếm được bạc.
Không nghĩ tới Phong Niệm Trần và tiểu tiện nhân này lại chạy tới phá hoại!
Giả Tĩnh Như cân nhắc lợi và hại một chút, trong lúc xúc động liên cắn răng nói: "Phong sư huynh, ta có ý định phát miễn phí một vạn tấn dược liệu kial"
Ôn Nhiên nhìn về phía Phong Niệm Trần: "Phong sư huynh, Giả thần y này rất hào phóng đó! Nàng là người tốt đúng không?!"
"Muội còn nhỏ tuổi, dễ dàng bị những người lòng dạ thâm trầm này lừa gạt! Người đã sinh ra cái tay thứ ba, trộm phương thuốc của tam tỷ muội để nói thành phương thuốc của mình, muội cảm thấy sẽ là người tốt sao?"
Ôn Nhiên trừng lớn mắt, sùng bái nhìn Phong Niệm Trần: "Đúng vậy! Phong đại ca thật sự quá thông minhl Không phải người tốt! Là đồ ăn trộm, không biết xấu hổi"
Nha hoàn của Giả Tĩnh Như sắp tức chết rồi: "Sao các ngươi có thể tùy tiện bôi nhọ người khác! Phương thuốc này là do tiểu thư nhà ta nghiên cứu ra lúc trị liệu dịch chuột cho bá tánh Đông Lăng quốc! Tiểu thư nhà ta là người nối nghiệp của Thần Y Cốc, y thuật của nàng ở Thần Y Cốc cũng là số một số hai, trộm? Nạp Lan quốc các người trộm phương thuốc của tiểu thư nhà ta mới đúng!"
Ôn Nhiên học theo nàng ta, dùng đôi tay chống eo, khuôn mặt phấn điêu ngọc trác làm ra bộ dáng người đàn bà đanh đá:
"Phi! Dịch chuột ở Đông Lăng quốc là do lúc tam tỷ của ta đi sứ Đông Lăng phát hiện ral Hơn nữa còn từng nhắc nhở người của Đông Lăng quốc! Lúc đó tam tỷ của ta từng bốc thuốc theo phương thuốc này ở Đông Lăng! Hơn nữa còn mua số lượng dược liệu không ít để cho các binh lính đi sứ uống! Cho nên bọn họ mới có thể bình an khỏe mạnh trở về!
Giả thần y, tuy rằng cô họ Giả, nhưng mà cô đừng làm thần y giả chứ! Lúc tam tỷ của ta bốc thuốc thì cô cũng vừa lúc có mặt ở hiệu thuốc đó! Cô nhìn thấy phương thuốc kia, sau đó đem phương thuốc của tam tỷ ta trở thành phương thuốc do cô nghiên cứu ra! Cô có biết xấu hổ hay không?"
Giả Tĩnh Như xốc màn lụa đi ra: "Vị tiểu cô nương này, cô không nên ngậm máu phun người! Ta là cốc chủ tương lai của Thần Y Cốc, lại cần phải đi trộm phương thuốc của tam tỷ cô sao? Thật là buồn cười!"
Giả Tĩnh Như nói xong lời này liền quay sang nói với thủ hạ: "Một khi người của Nạp Lan quốc đã đối đãi với bản thần y như thế, vậy thì việc chữa bệnh từ thiện của bản thần y liền kết thúc tại đây, cũng không phát thuốc miễn phí nữa, đổ hết đi! Chúng ta đi! Miễn cho có người nói bản thần y không có lòng tốt!"
Thủ hạ của Giả Tĩnh Như lập tức đổ cả thùng thuốc đi. Các bá tánh thấy vậy thì đều quay sang Ôn Nhiên mắng chửi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận