Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1110: Ánh Sao Lộng Lẫy

Chương 1110: Ánh Sao Lộng LẫyChương 1110: Ánh Sao Lộng Lẫy
Ban đêm.
Ánh sao lộng lẫy
Nam bà bà đứng ở trong viện ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Tiểu Nam cô nương cũng đi theo bên cạnh, nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời, nàng vô tư nhìn bầu trời đầy sao, không khỏi than thở nói: "Bà bà, tối nay ánh sao thật là lộng lây!"
Ôn Nhiên nằm ở trên ghế, nhìn không trung, buổi tối hàng ngày Nam bà bà đều xem ngôi sao, nàng cũng nhìn theo, nhưng mà không nhìn ra cái gì.
Nam bà bà không nói gì.
Cũng đúng thôi, ánh sao của Nạp Lan quốc thật là lộng lẫy!
Nam bà bà nhìn nhìn liền nhíu mày, bà ấy lập tức lấy ra mấy cái đồng tiền, bặc quẻ.
Nhật thực!
"Không phải ngày mười bốn tháng bảy."
Bà ấy nhẹ giọng nỉ non nói.
Nếu có nhật thực, thì ngày mười bốn tháng bảy sẽ không phải ngày tốt nhất! Một phút của nhật thực kia mới là lúc tốt nhất!
Ôn Nhiên nhảy khỏi ghế nằm: "Không phải ngày mười bốn tháng bảy thì đó là khi nào!"
Trời al
Ngày này cứ treo thêm một ngày, thì trong lòng nàng càng thêm sốt ruột!
"Đừng làm phiền ta!"
Không nhìn thấy bà ấy đang tính sao?
Cũng chính là mấy ngày nay, chẳng qua không biết cụ thể là ngày nào!
Nam bà bà cẩn thận nhìn ánh sao trên bầu trời.
Thường thường lại ném mấy cái đồng tiền trong tay đi.
Bà ấy nhăn chặt mày!
Nếp nhăn trên mặt chồng chéo như cúc hoa.
Ôn Nhiên: "..."
Cùng thời gian đó.
Trong hoa viên của một tòa nhà nào đó trong kinh thành, bên cạnh bụi hoa tú cầu, một bóng dáng nhỏ xinh ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Ánh sáng ngôi sao kia vẫn chói mắt như thế, không hề có dấu hiệu tổn hại một chút nào.
Pháp thuật ngày mai, có thể thành công không?
Đây chính là đại pháp thuật nghịch sửa thiên mệnh, nói như vậy, mỗi một Thánh Nữ cả đời chỉ có thể làm một lần.
Nàng ta không khỏi tính toán một chút, thấy mấy cái đồng tiền trên mặt đất hiện ra quẻ tượng, nàng ta nhăn chặt mày.
Tại sao lại như vậy?
Tuệ An quận chúa cũng quá tốt. Nhưng mà càng là như vậy, nàng ta càng muốn đạt được!
Ngày mai không thể.
Nàng ta lại ngẩng đầu nhìn trời lần nữa.
Bỗng dưng đồng tử nàng ta co rụt lại, sau đó không nhịn được lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Nhật thực!
Trời cũng giúp tal
Vốn dĩ là chuyện không có phần thắng, nhưng giờ nàng ta đã nắm chắc thắng lợi!
Nàng ta nhanh chóng trở lại trong phòng.
Phía nam.
Quân doanh.
Chủ trướng.
Đường tướng quân nói với Nạp Lan Cẩn Niên: "Thập Thất gia, đại quân đi trước hai ngày, hôm nay đã tới rồi, đêm nay nghỉ ngơi một đêm, sáng mai bắt đầu công thành có được không? Quân địch nhất định không biết đại quân chúng ta đã đến nhanh như vậy."
"Ngày mai không công, ngày kia mới công!"
Ngày mai là ngày mười bốn tháng bảy, hắn không yên tâm.
Ôn Noãn nhìn thoáng qua Nạp Lan Cẩn Niên, biết hắn lo lắng cái gì.
Nàng nói với Đường tướng quân: "Đường tướng quân, ngày mai công thành!"
Nhiều binh lính như vậy, một ngày ăn lương thực cũng không ít.
Không phải Ôn Noãn đau lòng lương thực, binh lính ở nơi nào thì cũng đều phải ăn cơm, nhưng mà thời đại này giao thông lạc hậu, điều chuyển lương thực và vận chuyển lương thực rất không thuận tiện.
Rất dễ dàng bị trì hoãn, chẳng may đội ngũ vận lương trên đường gặp phải mưa gió, trì hoãn mất mấy ngày, cũng không phải là chuyện không th人l
Vậy thì binh lính sẽ phải đói bụng đánh giặc.
Đường tướng quân nhìn thoáng qua Ôn Noãn, lại nhìn thoáng qua Nạp Lan Cẩn Niên.
Cuối cùng ông ấy phải nghe ai?
Ôn Noãn nói với Nạp Lan Cẩn Niên: "Không phải huynh nhận được tin của Phong đại ca sao?"
Hôm nay Nạp Lan Cẩn Niên nhận được tin Phong Niệm Trần truyên đến, hắn đã mang theo Nam bà bà vào kinh, vị Nam bà bà kia nói lần này Ôn Noãn sẽ không có việc gì, có bà ấy ở đó, người ở chỗ tối muốn lấy hồn Tuệ An quận chúa thì tuyệt đối không thể thành công được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận