Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1123: Chao Mung Ghe Tham

Chuong 1123: Chao Mung Ghe ThamChuong 1123: Chao Mung Ghe Tham
Còn lại hai vạn binh lính Đông Lăng thấy tình hình không đúng, tướng quân Đông Lăng quốc lập tức lớn tiếng gào rống: "Rút! Rút!"
Tiếp tục đánh như vậy, toàn quân bọn họ sẽ bị diệt sạch!
Tướng quân Đông Lăng quốc lập tức dẫn theo binh lính bắt đầu lui lại.
Một bên khác của rừng rậm, đi qua một ngọn núi lớn, qua sông chính là biên cảnh Đông Lăng quốc!
Bọn họ chỉ cần tiến vào núi lớn, các binh lính Nạp Lan quốc muốn đuổi theo bọn họ sẽ rất khó khăn.
Các binh lính Nạp Lan quốc cười khẩy: "Muốn chạy? Không dễ như vậy đâu! Đến Nạp Lan quốc thì phải làm quỷ của Nạp Lan quốc!"
Ngay lúc các binh lính Đông Lăng quốc sôi nổi chạy về hướng rừng rậm.
Từng con chó sói xuất hiện!
Binh lính Đông Lăng quốc sợ tới mức suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Bọn họ sôi nổi đoàn kết ở bên nhau, binh lính phía trước giơ đao hướng về phía bầy sói.
Các binh lính phía sau giơ đao hướng về phía binh lính Nạp Lan quốc truy đuổi lại đây.
Ôn Noãn đứng ở phía trước, nhìn tướng quân Đông Lăng quốc, cười khẽ: "Đừng chạy, vô dụng!"
Tướng quân Đông Lăng quốc nhìn về phía Ôn Noãn: "Chúng ta là binh lính Đông Lăng quốc, nghe nói Hoài Nam vương của quý quốc tạo phản, nhận mệnh lệnh cua Hoàng Thượng, cố ý tiến đến chi viện cho quý quốc! Tuệ An quận chúa, ngươi đuổi tận giết tuyệt như vậy là muốn phá hư quan hệ của hai nước chúng ta sao? Mặc dù Đông Lăng quốc nhỏ, nhưng cũng không phải tùy ý bị người khác bắt nạt! Hôm nay mười vạn binh lính lại đây đã chết hơn phân nửa, việc này Nạp Lan quốc các ngươi giải thích như thế nào!"
Ôn Noãn mỉm cười: "Giải thích? Chúng ta cần giải thích với binh lính nước khác tùy ý xâm nhập quốc thổ của chúng ta sao? Giết là được! Chẳng lẽ Đông Lăng quốc các ngươi bị quân địch nước khác xâm lấn, còn phải trả lời bọn họ sao? Trả lời cái gì: Chào mừng ghé thăm sao? Phong tục tập quán của Đông Lăng quốc là kiểu gì vậy?!"
Bọn binh lính phía sau Ôn Noãn đều bật cười:
"Ôn tướng quân, từ trước đến nay phong tục Đông Lăng quốc là người tới là khách! Bọn họ gặp quân địch tới xâm phạm cũng sẽ mở biên giới ra nói với quân đối địch: Chào mừng ghé thăm!"
"Ha ha chào mừng ghé thăm! Hôm nào chúng ta cũng đến Đông Lăng cảm thụ sự chào đón nhiệt tình này một chút đi! Nếu bọn họ không nói câu chào mừng ghé thăm với chúng ta, chúng ta lại đòi quốc chủ Đông Lăng quốc giải thích một chút!"
"Đúng vậy, không sai, ngày mai trăm vạn đại quân của chúng ta bước lên đất Đông Lăng quốc, người Đông Lăng quốc các ngươi nhớ phải nói chào mừng ghé thăm với chúng ta đấy! Ha ha”
Tướng quân và binh lính Đông Lăng quốc bị nói tức giận đến mặt đỏ tai hồng.
Tướng quân Đông Lăng căng da đầu nói: "Chúng ta là phụng mệnh tới chi viện Nạp Lan quốc các ngươi, hiện tại các ngươi lại giết nhiều binh lính của chúng ta như vậy, còn muốn đuổi tận giết tuyệt, không phải là nên giải thích một chút sao?”
Bây giờ nhất định phải một mực khẳng đình là đến chi viện cho binh lính triều đình Nạp Lan quốc, nếu không bọn họ thật sự chết không có chỗ chôn!
"Chi viện? Chúng ta không nhận được tin tức quốc chủ Đông Lăng quốc xuất binh chi viện triều đình! Hơn nữa các ngươi còn mặc quần áo của phản quân Hoài Nam vương mà nói là đến chi viện Nạp Lan quốc chúng ta? Ngươi là nghĩ chúng ta bị mù hay là bị ngốc?” Vốn dĩ Ôn Noãn muốn giết chết toàn bộ binh lính Đông Lăng quốc này!
Nhưng người này thế mà lại ngu ngốc đến mức tự báo quê quán!
Như vậy thì không thể giết, giữ lại còn có tác dụng lớn hơn giết chết!
Bọn họ muốn bắt những binh lính này, đòi lời giải thích của quốc chủ Đông Lăng quốc!
Tướng quân Đông Lăng quốc nhìn thoáng qua quần áo mặc trên người mình: "..."
Trong tình huống cấp bách, hắn ta đã quên việc này!
"Chúng ta là muốn lừa gạt binh lính Hoài Nam vương, dự định nội ứng ngoại hợp với quân triều đình Nạp Lan quốc!"
Các binh lính phía sau Ôn Noãn hét lên: "Đám binh lính Đông Lăng quốc này là kẻ ngốc nên cũng nghĩ người khác là kẻ ngốc sao! Vì mạng sống, thật sự là vứt hết mặt mũi! Lời gì cũng có thể nói ra được! Ôn tướng quân, chúng ta đừng nói lời vô nghĩa với bọn họ, giết đi! Chúng ta còn phải vội vàng trở về công thành!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận