Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1130: Bi Doa Ngất Xiu

Chương 1130: Bi Doa Ngất XiuChương 1130: Bi Doa Ngất Xiu
Lâm ngự sử vừa nhìn thấy thì hai mắt tối sam, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Lâm ngự sử ngã trên mặt đất, thân thể vừa lúc đụng vào đầu người kia, đầu người nọ lăn đến bên chân Hình Bộ thượng thư.
Hình Bộ thượng thư sợ tới mức trực tiếp nhảy lên người Đại Lý Tự Khanh ở bên cạnh, cả người giống con Koala treo trên người Đại Lý Tự Khanh.
Đại Lý Tự Khanh nhíu mày, lập tức đẩy ông ta ra: "Còn ra thể thống gì!"
Hình Bộ thượng thư bị Đại Lý Tự Khanh đẩy một chút như vậy, cả người ngã ngồi trên mặt đất, vừa lúc ngồi trên đầu người đó.
"AI" Ông ta sợ tới mức hét lên một tiếng, hai mắt tối sầm, trực tiếp hôn mê bất tỉnh!
Đại đa số quan viên trên đại điện đều là quan văn, bọn họ sợ tới mức thất nghi trên đại điện, sôi nổi né xa ba thước!
Hoàng Thượng nhìn Nạp Lan Cẩn Niên tùy ý ném cái hộp trong tay đến một bên, ông vỗ đôi tay của mình, nhịn không được che mặt, Thập Thất hoàng đệ nhất định phải dọa người như vậy sao?
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn về phía Lâm công công: "Nước!"
Hắn muốn rửa tay!
Lâm công công nhìn về phía Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng gật đầu, giọng điệu cũng có chút bất đắc dĩ: 'Lấy một chậu nước cho Cẩn Vương rửa tay."
"Vâng!" Lâm công công lập tức đi xuống kêu tiểu thái giám múc một chậu nước tới.
Mặc dù vừa rồi ông ấy cũng hoảng sợ, nhưng mà không thể không nói hành động này của Cẩn Vương thật sự quá hả giận!
Trong nhất thời, đại điện trở nên lặng ngắt như tờ.
Văn võ cả triều bắt đầu hồi ức đầu người vừa nhìn thấy kia là ai.
Lập tức có người nghĩ ral
Hoài Nam Vương!
Cẩn Vương đã lấy thủ cấp của Hoài Nam Vương xuống!
Tục ngữ nói rất hay, bắt giặc phải bắt vua trước!
Hoài Nam Vương phát động làm phản đã bị Cẩn Vương chặt bỏ thủ cấp mang về đây, điều này chứng tỏ cái gì, chứng tỏ chiến sự lần này quân ta đại thắng!
Hoàng Thượng cười mở miệng nói: "Thập Thất hoàng đệ, đó chính là thủ cấp của Hoài Nam vương?”
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Bam hoàng huynh, đã thu hồi phủ Nam Dương. Đây là tấu chương của chiến sự lần này.
Nạp Lan Cẩn Niên trình nộp tấu chương trong tay lên.
Hộ Bộ thượng thư nghe xong, trong lòng rất vui vẻ: "Nhanh như vậy!"
Ha ha, tốt quá, như vậy tiết kiệm được không ít lương thảo và quân lương!
Đương nhiên quân lương lúc đánh giặc và lúc không đánh giặc là không giống nhaul
Quân lương lúc binh lính lên chiến trường đánh giặc chính là gấp năm lần ngày bình thường.
Mặc dù ông ấy cũng cảm thấy chuyện này là điều hiển nhiên, nhưng mà để có đủ bạc thì ông ấy cũng phải nghĩ cách đi gom góp đói
Các quan viên khác nghe vậy cũng đều lộ vẻ mặt vui mừng.
Cẩn Vương quá lợi hại!
Mọi người ngươi một lời ta một ngữ ca ngợi nói:
"Cẩn Vương không hổ là chiến thần! Chắc là đại quân vừa mới đến phủ Hoài Nam không được mấy ngày đúng không! Nhanh như vậy đã cướp lại phủ Nam Dương, còn lấy được thủ cấp của nghịch tặc Hoài Nam Vương, bình định nội loạn Hoài Nam Vương lần này!"
"Tính thời gian, từ kinh thành đi đến Hoài Nam, dù ra roi thúc ngựa đi suốt ngày đêm thì ít nhất mất mười hai ngày! Thời gian Cẩn Vương đến phủ Nam Dương tuyệt đối không vượt qua bốn ngày, chỉ bốn ngày là đã bình định được nội loạn Hoài Nam! Hoàng Thượng, Nạp Lan quốc chúng ta có chiến thần như vậy, an rồi! Việc này truyền đến tứ quốc khác, ta xem sau này còn ai dám tùy ý xâm lược Nạp Lan quốc chúng ta không!"
"Cẩn Vương chính quá lợi hại! Bốn ngày đã cướp lại thành trì, danh xưng đệ nhất chiến thân từ xưa đến nay là hoàn toàn xứng đáng!"
Hoàng Thượng không có hứng thú nghe những đại thần này nói lời ca ngợi, nói đều là những lời vô nghĩa!
Hoàng Thượng nhíu mày ghét bỏ xem tấu chương Nạp Lan Cẩn Niên vươn bàn tay kia trình lên.
Nếu ông nhớ không lầm, bàn tay này là bàn tay vừa rồi hắn câm theo đầu Hoài Nam Vương đúng không!
Thập Thất hoàng đệ không thể chờ rửa sạch tay rồi mới lấy tấu chương sao?
Chắc chắn là hắn cố ý!
Lòng Thập Thất hoàng đệ quá xấu rồi!
"Trình lên đây đi!" Giọng điệu của Hoàng Thượng có chút không tình nguyện.
Nể tình đây là tin chiến thắng, Hoàng Thượng quyết định nhịn.
Lâm công công cúi đầu, muốn cười lại không dám cười.
Cẩn Vương là giận Thượng phái binh bao vây phủ Thế Xương hầu, hắn tự mình xả giận cho vợ đây mài
Bạn cần đăng nhập để bình luận