Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1143: Tới

Chương 1143: TớiChương 1143: Tới
Nạp Lan Cẩn Niên thấy bau trời tối sam lại, vẻ mặt thờ ơ thường ngày của hắn thay đổi, hắn lắc mình nhanh chóng bay ra khỏi cửa sổ.
Hoàng Thượng: ”...'
Làm cái gì vậy?
Hoàng Thượng nhìn về phía Ôn Noãn kinh ngạc hỏi: "Tuệ An quận chúa, Thập Thất hoàng đệ hắn"
"Huynh ấy đi ra ngoài nhìn xem có phải là nhật thực hay không!" Ôn Noãn nói xong cũng chạy ra ngoài.
Nhật thực ư?
Hoàng Thượng nhíu mày, không nhịn được cũng đứng dậy đi ra ngoài.
Không nghe Khâm Thiên Giám nói hôm nay có nhật thực!
Nhật thực cũng không phải là dấu hiệu gì tốt!
Nạp Lan Cẩn Niên ngẩng đầu nhìn bầu trời, mặt trời vừa bị một đám mây trắng dày đặc che khuất, cho nên bầu trời đột nhiên tối đi một chút, nhưng cũng không tối sầm lại hẳn.
Bởi vì mặt trời bị mây trắng che khuất, cho nên khu vực này tối hơn một chút, cách đó không xa mặt trời vẫn đang chiếu sáng.
Nạp Lan Cẩn Niên thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Ôn Noãn đi ra, đứng ở bên cạnh hắn ngẩng đầu nhìn lên sắc trời: "Hiện tại huynh đều là trông gà hoá cuốc!"
Nạp Lan Cẩn Niên nắm chặt tay nàng: "Chuyện này không thể đoán chính xác được, cẩn thận vẫn tốt hơn."
Ôn Noãn không nói gì, tương lai vẫn có thể dự đoán được thời tiết.
Hoàng Thượng đi ra, liếc nhìn hai người nắm tay, không khỏi cảm thán: Tuổi trẻ thật tốt!
Nhưng chẳng qua mình khi còn trẻ cũng không giống như Thập Thất hoàng đệ, không e dè nắm tay với nữ tử mình yêu nhai
Mặc dù ông nà và nữ tử ông yêu đã đính hôn trước, nhưng họ chưa bao giờ nắm tay nhau như thế này.
Hoàng Thượng ngẩng đầu liếc nhìn bầu trời: "Mặt trời bị mây trắng che khuất không phải là chuyện bình thường sao? Thập Thất hoàng đệ, sao đệ lại cảm thấy là ngày nhật thực?"
Nạp Lan Cẩn Niên: "Đó là vì có người đoán trước. Hoàng huynh, thần đệ cùng Tuệ An quận chúa cáo lui!"
Hoàng Thượng gật đầu: "Được, trở về nghỉ ngơi đi! Nhưng mà còn có ai có bản lĩnh này chứ, còn có thể đoán ra được ngày nhật thực! Có chính xác hay không?”
Còn lợi hại hơn cả Khâm Thiên Giám!
Một thuật sĩ giỏi như vậy phải được mời vào Khâm Thiên Giám!
"Có lẽ là chính xác, là Thánh Nữ đã bị Nam Cương phế đi."
Hoàng Thượng vừa nghe là Thánh Nữ Nam Cương, liền rút lui ý nghĩ muốn mời người vào Khâm Thiên Giám.
"Các ngươi mau trở về đi!" Hoàng Thượng vẫy tay.
Cơm đều đã ăn qua, Hoàng Thượng cũng không giữ người lại.
Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn hành lễ xong liền rời đi.
Hoàng Thượng đang muốn trở lại Ngự Thư Phòng phê duyệt tấu chương, ông ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời: "Nhật thực ư? Hiện tại đang là ban ngày ban mặt, sao có thểt"
Chỉ là khi ông vừa dứt lời, đám mây dày đặc bị gió thổi bay, mặt trời lộ ral Dường như mặt trời tròn hơn, thực sự nhỏ hơn một góc?
Hoàng Thượng: "!!II'
Cái miệng của Thập Thất hoàng đệ thật là qua denl
Nạp Lan Cẩn Niên theo bản năng nhìn lên trời lần nữa, sau đó siết chặt tay Ôn Noãn: "Thật sự là nhật thực! Mau về phủ!"
Ôn Noãn ngẩng đầu nhìn thoáng qua, hai người nhanh chóng chạy tới cửa cung.
Cung nữ cùng thái giám ven đường thấy vậy đều cực kỳ kinh ngạc.
Có chuyện gì mà Cẩn Vương cùng Tuệ An quận chúa chạy nhanh như vậy?
Bên cạnh một bụi hoa cẩm tú cầu trong phủ đệ nào đó, một bóng người nhỏ nhắn đang ngước nhìn mặt trời trên bầu trời, gương mặt không lộng lẫy nhưng có chút thanh tú, trên khuôn mặt đó còn nở một nụ cười quỷ dị!
Tới!
Nàng ta trở lại phòng, nói với đại cung nữ bên cạnh: "Ta muốn đi Phật đường chép kinh thư, không ai được quấy rầy!"
"Đúng vậy!" Hoàng phi mỗi lần tiến Phật đường chép kinh thư đều không muốn người khác quấy ray ngay cả Nhị hoàng tử cũng không được.
Nhị hoàng tử phi đi vào Phật đường.
Trong Phật đường có một bức tượng Phật, nàng ta cũng không thèm nhìn, chỉ xoay một cái chân nến, sau đó tượng Phật liên chuyển động.
Bức tượng Phật từ từ di chuyển ra xa, để lộ một lối vào tối tăm.
Nàng ta không chút do dự đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận