Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1160: Lời Thề Quá Độc Ac

Chương 1160: Lời Thề Quá Độc AcChương 1160: Lời Thề Quá Độc Ac
Nam bà bà lấy ra một chuỗi hạt châu: "Tuệ An quận chúa mang theo chuỗi hạt châu này trên người một năm đi! Một năm sau sẽ không ai có thể nhìn ra bí mật của ngươi."
Ôn Noãn nhìn thoáng qua chuỗi hạt châu kia, như là hắc trạc thạch mài giữa thành, bên trên mơ hồ tản ra luồng khí màu xanh lục nhàn nhạt.
Chỉ nhìn thoáng qua như vậy, không hiểu sao Ôn Noãn lại cảm thấy trái tim bình tĩnh hơn không ít, vừa nhìn đã biết hạt châu này chính là thứ tốt.
Ôn Noãn không tiếp nhận, quá quý trọng.
Nam bà bà nói: "Tuệ An quận chúa yên tâm mang theo trên người đi, ta sẽ không hại người. Phản đồ sư môn đã chết, ta cũng cáo từ."
Mặc dù còn có dư nghiệt, nhưng Tuệ An quận chúa của Nạp Lan quốc này có tử châu hộ thể, vừa thấy cũng là người có bản lĩnh, sớm hay muộn cũng sẽ xử lý dư nghiệt kia.
Bà ấy phải đi vê chăm sóc tôn tử của bà ấy, không thể rời đi quá lâu.
Nam bà bà cầm lấy tay nải đã sớm chuẩn bị tốt trên bàn, đi ra hướng ngoài cửa.
Từ trước đến nay Ôn Noãn không thích thiếu nợ ân tình của người khác, Nam bà bà đi đường xa đến đây, mặc dù nàng biết không phải tất cả đều là giúp chính mình, bà ấy còn muốn xử lý phản đồ sư môn, nhưng giúp chính là giúp.
Còn có chuỗi hạt châu này, bên trên tỏa ra luông khí màu xanh nhàn nhạt, không phải luồng khí đen, thật sự là vật tốt.
Ôn Noãn cũng biết rõ ràng, địch nhân có hiểu biết về mây tía trên người mình mình.
Nói nàng tự phụ cũng tốt, nói nàng không coi ai ra gì cũng vậy!
Hiện tại nàng là Tuệ An quận chúa, Cẩn Vương phi tương lai. Công phu của nàng cũng không tệ, còn có toàn bộ Nạp Lan quốc làm hậu thuẫn, cho dù người khác biết nàng có mây tía cũng không sợ, không sợ sẽ bị người ta cướp đoạt.
Chỉ là sẽ có phiền toái!
Phiền toái cuôn cuộn không ngừng.
Ai cũng không muốn trêu chọc phiền toái, cho nên nàng mới có thể giấu giếm.
Hiện tại nếu đã bị người khác biết, đương nhiên là muốn biết người biết ta, nhìn xem địch nhân hiểu biết thế nào về mây tía.
"Nam bà bà là từ đâu nghe được tử châu và mây tía?"
Nam bà bà đã đi tới cửa, bàn tay đã đặt trên then cửa.
Nghe được lời này, bà ấy quay đầu lại, mở tay nải ra, lấy ra một cuốn sách cổ đưa cho Ôn Noãn: "Trong này có giới thiệu liên quan đến tử châu."
Bà ấy vì tìm được tử châu cứu tôn tử nên vẫn luôn mang theo cuốn sách cổ này bên người.
Ôn Noãn mở ra tới nhìn thoáng qua, lập tức hiểu biết.
Mây tía trong sách cổ này không giống với mây tía của mình, mây tía trong tử châu có thể tinh lọc tà khí, khởi tử hồi sinh?
Mấy tía của nàng có công năng lớn mạnh hơn, còn cuồn cuộn không ngừng, nhưng không thể làm ra việc nghịch thiên như khởi tử hồi sinhl
Nhưng nếu là có thể trị liệu cho tôn tử của Nam bà bà, làm địch nhân cho rằng mấy tía tử châu trên người nàng đã sử dụng hết, như vậy cũng không tệ.
Nàng dứt khoát làm ra một viên tử châu, ở trước mặt Nam bà bà, hoàn toàn sử dụng mây tía kial
Nếu Ôn Noãn đoán không sai, chỉ sợ tính mạng của tôn tử Nam bà bà là đang lúc nguy cấp hoặc là đã chết.
Nhưng việc này chỉ cần sắp xếp tốt, thậm chí còn có thể nhân cơ hội này dụ dỗ những người muốn lấy hồn nàng ở trong chỗ tối ra ngoài!
Tử châu khởi tử hồi sinh, ai mà không muốn có được?
Ôn Noãn nghĩ như vậy, đã có quyết định:
"Nam bà bà, tôi là đại phu, y thuật còn tạm được. Con người tôi không thích thiếu ân tình của người khác, Nam bà bà một đường xa xôi lại đây giúp tôi, ơn tình này tôi nhận lấy. Ta có thể giúp bà xem thử tôn tử của bà bị bệnh gì, nhưng mà không chắc có thể chữa khỏi hay không. Đúng là tôi có một viên tử châu, chỉ là mây tía ở bên trong đã sử dụng một ít, không biết có thể trị liệu cho tôn tử của bà không."
Nam bà bà nghe vậy thì cực kỳ vui mừng, gương mặt tràn đầy nếp nhăn cười thành hoa cúc: "Tuệ An quận chúa yên tâm, mây tía muốn khởi tử hồi sinh cũng cần phải làm phép! Việc này cứ giao cho tôi!"
Nói xong, bà ấy đột nhiên cắt đứt ngón tay của mình, ở trên hư không vẽ cái gì đó, thề nói: "Về sau bà lão chính là người của Tuệ An quận chúa! Nếu dám phản bội Tuệ An quận chúa, con cháu đời đời kiếp kiếp đều là súc sinh."
Ôn Noãn: "..."
Lời thê này cũng quá độc ác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận