Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1173: Danh Sach

Chuong 1173: Danh SachChuong 1173: Danh Sach
Thời gian mấy chục năm đã trải qua vô số chuyện, thật ra cũng có thể nói là cũng không được bao lâu, Vương thị cũng không phải là người thích kể những chuyện buồn, có những chuyện nhẹ nhàng lướt qua, đã qua thì thôi.
Nhưng Vương Kiêu là người đã trải qua sóng to gió lớn, trong vô số binh lính ở quân doanh, mỗi binh lính đều đến từ mỗi gia đình khác nhau, mà mỗi gia đình cũng có những chuyện xưa không giống nhau, ông đã nghe rất nhiều và thấy cũng rất nhiêu.
Có chuyện gì mà ông nghe không hiểu chứ!
Ôn Bảo Tài kia là một tên khốn, vì ghét bỏ tiểu muội của ông sinh con muộn nên đã cưới bình thê về. Bình thê kia lại là một kẻ mưu mô, muốn từng chút từng chút tính kế chiếm hết gia tài của Vương gia bọn hol
Một nam nhân không cứu nổi cháu gái của mình thì có còn được xem là người không?
May mắn là vàng thì đầu sẽ sáng lên!
Thời kỳ khổ cực của tiểu muội xem như đã qua.
"Sau này gặp lại tên đó, dù thế nào ta cũng sẽ phải đấm cho tên đó rụng hết răng!"
Hai người vừa nói chuyện xong, Ôn Gia Thụy đã đến mời bọn họ đi ăn cơm.
Ăn xong cơm tối, Ôn Gia Thụy, Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn được Vương Kiêu gọi vào thư phòng.
Bốn người nói chuyện với nhau một lúc mới biết được, hóa ra Vương Kiêu được tiên hoàng cử đi nằm vùng!
Nạp Lan Cẩn Niên cũng rất bất ngờ.
Hắn hỏi: "Vương tướng quân, trong tay của người có tín vật của phụ hoàng đưa cho làm bằng chứng không?"
Nếu người nằm vùng được tiên hoàng cử đi là Vương Kiêu, vậy thì chức vị không thể là Tướng quân!
Mà sẽ trực tiếp được ban thưởng phong làm Đại tướng quân vẫn được.
Ôn Noãn cũng biết tính chất của chuyện này đã hoàn toàn khác.
Vương Kiêu quy phục, nhưng mà trước đó ông là binh lính của triêu đình, sau thì trở thành thân tín của Hoài Nam vương vào lúc triều đình tấn công Hoài Nam vương, ông lại quy phục với triều đình.
Ở trong quân doanh, người như vậy thật ra không được người khác tôn trọng.
Dù sao ông đã phản bội cả hai bên.
Cho nên nếu Vương Kiêu trở lại triều đình, ông sẽ khó tránh khỏi việc bị người ta cười nhạo sau lưng.
Nhưng nếu ông thật sự là người được tiên hoàng cử đi nằm vùng vì nghi ngờ Hoài Nam vương có lòng phản nghịch, vậy thì ông vẫn là người trung thành với triều đình!
Hơn ba mươi năm, ông thậm chí còn vì triêu đình mà chịu nhục, hy sinh hạnh phúc cả đời của mình, không có con cái, không có con nối dõi để truyền thừa hương khói.
Phải biết rằng, bất hiếu có ba điều, không có con là tội lớn nhất. Ông thật sự đã vì triều đình mà cống hiến cả cuộc đời mình.
Hy sinh như vậy, không phải người bình thường nào cũng có thể làm được!
Hơn nữa, ông nằm vùng nhiều năm còn khiến cho triều đình không phải hy sinh bất kỳ người nào, lại còn có thể dễ dàng lấy lại Hoài Nam phủ, công lao như vậy cũng không thể gộp thành một với việc chỉ quy phục đơn thuần.
Quy phục chỉ có thể nói ông rất ham sống sợ chết!
Nhưng mà ông không phải vậy, ông là người được tiên hoàng cử đi nằm vùng, ông thận trọng từng bước, dùng hơn ba mươi năm để đổi lấy hòa bình.
Cứu sống vô số tính mạng của dân chúng và binh lính. Con người khi còn sống, có bao nhiêu lần ba mươi năm?
Một lần? Nhiều nhất là hai lần!
Chuyện này quả thật là tiêu biểu cho một thế hệ trung lương!
Người như vậy có thể ghi vào sử sách, lưu danh ngàn đời.
Vương Kiêu nghe vậy thì lắc đầu: "Lúc ấy ta bất tỉnh trên chiến trường, tiên hoàng đã sửa lại tất cả thân phận của ta, cũng không có tín vật nào. Nhưng chỗ tiên hoàng có một phần danh sách, bởi vì người được cử đi nằm vùng không phải chỉ một mình ta, nhưng ta cũng không biết những người khác là ai."
Đây là vì tiên hoàng muốn bọn họ theo dõi lẫn nhaul
Ôn Noãn nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên: "Huynh có biết phần danh sách này không? Tên húy trước kia của cữu công gia của muội là Vương Quế Dũng."
Nạp Lan Cẩn Niên nhíu mày: "Huynh chưa từng nhìn thấy danh sách đó, nhưng có lẽ hoàng huynh biết."
Danh sách? Trong di vật của phụ hoàng dường như cũng không có phát hiện danh sách mà Vương Kiêu vừa đề cập đến.
Nhưng mà Nạp Lan Cẩn Niên cũng không nghi ngờ Vương Kiêu nói dối.
Nếu nơi đó của tiên hoàng không có danh sách, như vậy lời ông nói đã là khi quân.
Đã đến bước này rồi, ông cũng không cần phải... nói dối, để kéo thêm thù hận cho mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận