Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1179: Dựa Vào Cái Gì Chứ 2

Chương 1179: Dựa Vào Cái Gì Chứ 2Chương 1179: Dựa Vào Cái Gì Chứ 2
Giúp triều đình tăng thêm mấy chục vạn đại quân, mở rộng binh lực! Có thể thấy được hắn có cách trị quân, bày mưu lập kế! Đảm nhiệm việc lớn!"
Lý thừa tướng đứng dậy, nhìn về phía Vương Kiêu: "Vương tướng quân, ông nói ông là người do tiên đế phái ra, có tín vật làm chứng không?”
Vương Kiêu đứng thẳng người: "Không có tín vật, nhưng mà danh sách ở chỗ tiên đế có thể làm chứng."
Vương Kiêu chờ Hoàng Thượng lấy danh sách ra, trả lại sự trong sạch cho ông.
Lý thừa tướng nhìn về phía Hoàng Thượng: "Hoàng Thượng, có danh sách ở chỗ tiên đế, có thể lấy ra để mấy thân tử nhìn xem không, cũng để cho mọi người tâm phục khẩu phục!"
Những quan viên khác cũng phụ họa nói: "Đúng vậy, xin Hoàng Thượng hãy lấy danh sách của tiên đế ra để mọi người nhìn một cái!"
Hoàng Thượng khu khụ: "Danh sách mà tiên đế để lại, trẫm để quên ở chỗ nào rồi. Nhưng chuyện danh sách là thật! Vương tướng quân, việc này để ngươi tủi thân rồi, chờ đến khi tìm được danh sách, sẽ trả lại sự trong sạch cho ngươi!"
Sắc mặt văn võ cả triều thay đổi.
Cái gì mà để quên ở chỗ nào rồi?
Lời này ai tin chứ!
Danh sách quan trọng như thế sao có thể để quên được.
Rõ ràng Hoàng Thượng đang cố ý che chở Vương Kiêu!
Dựa vào cái gì chứ!
Đường tướng quân có chút không phục!
Ông tự mình tham gia chiến dịch đánh bại Nam Dương phủ.
Nhưng mà ông cũng chỉ được tăng một cấp, thành võ tướng tam phẩm!
Bây giờ một kẻ phản bội, lại được nâng lên làm võ tướng nhị phẩm!
Còn cao hơn bản thân mình một phẩm giai! Dựa vào cái gì chứ?!
Bởi vì ông ta là cữu công gia của quận chúa Tuệ An à?
Cẩn Vương cố ý cất nhắc ông ta sao?
Hoàng Thượng yêu thương Cẩn Vương, yêu thương tới mức bắt đầu trở nên ngu ngốc!
"Hoàng Thượng, nếu tạm thời chưa tìm được danh sách, vậy chờ đến khi tìm được rồi, ban phong mới thỏa đáng! Nếu không có vô số tướng sĩ không phục!"
"Đúng thế, Hoàng Thượng chờ tìm được danh sách rồi, lại tăng phẩm giai của Vương tướng quân lên cũng không muộn! Vi thân tuyệt không hai lời. Nhưng bây giờ Vương tướng quân vừa mới quay lại triều đình, liền được phong lên làm võ tướng nhị phẩm, thống lĩnh hai mươi vạn đại quân, đúng là không ổn!"
"Hoàng Thượng, tuy rằng chưa tìm thấy danh sách, nhưng nếu Vương tướng quân văn thao võ lược, nhất định có thể lập công hãn mã cho triều đình.
Bây giờ vừa mới quay lại triều đình, chờ đến khi ông ấy quen với hoàn cảnh và quân kỷ của triêu đình, lập được công rồi phong lên làm võ tướng nhị phẩm cũng không muộn! Như thế có thể khiến cho binh lính và văn võ cả triều tâm phục không phục không phải sao?"
Lúc này Ôn Gia Thụy đứng dậy: "Hoàng Thượng, vi thần cảm thấy phong Vương tướng quân lên làm võ tướng nhị phẩm cũng không có gì là không ổn, vốn dĩ chức của Vương tướng quân đã là võ tướng tứ phẩm."
Võ tướng dưới trướng của Hoài Nam vương, theo biên chế của triêu đình, thứ hạng cao nhất chính là tứ phẩm.
Quay về, điều động binh chức, hoặc tăng lên một hai phẩm, việc này có gì kỳ lạ.
Ôn Gia Thụy nghe mọi người nói, trong lòng cũng có hơi tức, gì mà không phù hợp, gì mà mới vừa quay về, chẳng qua là do không tìm thấy danh sách, bọn họ cảm thấy cữu cữu của mình là một kẻ phản đồ, không xứng được phong lên làm võ tướng nhị phẩm mà thôi!
Cảm thấy Hoàng Thượng bất công mà thôi!
Tuy tức, nhưng cũng hiểu tâm lý của mọi người.
Lâm Đình Hiên cũng đứng dậy: "Hoàng Thượng, mạt tướng cũng cho rằng Vương tướng quân xứng được phong lên làm võ tướng nhị phẩm! Không có Vương tướng quân, thì không có khả năng giải quyết Hoài Nam phủ nhanh như thế trong hòa bình."
Một nam nhân, vì triều đình, mà hy sinh hạnh phúc cả đời mình, Lâm Đình Hiên suy nghĩ, nếu như là hắn, chỉ sợ cũng chẳng làm được như Vương Kiêu.
Thân không ở kỳ cảnh thì không biết nỗi khó của đối phương!
Hắn không thể quên công ơn khuyên nhủ khuyến khích hai mươi vạn đại quân về lại triều đình của ông!
Một người không có tổ quốc trong lòng, thì không thể thốt lên những lời xúc động như thết
Bạn cần đăng nhập để bình luận