Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1186: De CU

Chuong 1186: De CUChuong 1186: De CU
Nạp Lan Cẩn Niên suy nghĩ: "Quan văn phái An Quốc Công và thế tử Dương Lam của Trấn Quốc Công! Võ tướng phái vệ quốc Đại tướng quân, phó tướng phái Lưu Khải."
Việc này thật sự quan trọng, công lao cũng rất lớn.
Nạp Lan Cẩn Niên cũng không muốn để những người khác chiếm lợi!
Đương nhiên trong triều cũng không phải không có ai có thể đảm nhiệm, Hàn thủ phụ và Lễ Bộ thượng thư cũng có thể, nhưng mà hai người cũng đã già rồi, sức khỏe còn có chút kém, lặn lội đường xa như vậy, Nạp Lan Cẩn Niên sợ bọn họ còn chưa đến nơi đã ngã bệnh.
Như vậy còn nói chuyện đàm phán gì với Đông Lăng?
Hoàng Thượng nghe được lời này thì trầm ngâm một chút: Dương Lam phủ Trấn Quốc Công?
Miệng của tiểu tử kia thật sự rất sắc bén, là người biết ăn nói.
Lưu Khải cũng là người có thể nói, tùy cơ ứng biến, co được dãn được!
Ngũ Thành Binh Mã Tư nghe được Nạp Lan Cẩn Niên thế mà lại tiến cử nhi tử của mình đi sứ, kích động!
Cẩn Vương đây là tạo cơ hội cho nhi tử của ông ấy!
Cái gì, nhiệm vụ lần này gian khổ, có khả năng không thề hoàn thành được?
Không nhìn thấy bên quan văn, Cẩn Vương đã tiến cử nhạc phụ của mình đi sao? Võ tướng, Cẩn Vương cũng tiến cử cữu cữu của nhạc phụ đại nhân của hắn saol
Điều này chưng tỏ chắc chắn Cẩn Vương có cách làm Đông Lăng quốc lấy ra hai tòa thành trì và năm ngàn vạn lượng hoàng kim.
Đây là đưa công lão cho nhi tử của mình đói
Hoàng Thượng nhìn về phía Ôn Gia Thụy: "on ái khanh, ngươi có bằng lòng đi sứ Đông Lăng quốc hay không?"
Ôn Gia Thụy chưa từng làm việc này, nhưng mà ăn lộc của vua thì phải gánh nỗi lo của vua.
Ông cũng không muốn vẫn luôn dựa vào nữ nhi để thăng quanl
Trong lòng nam nhân đều mang theo ý chính anh hùng, cũng không liên quan đến tuổi tác: "Vi thân đạo nghĩa không thể chối từ, nhất định không phụ hoàng mệnh!"
Hoàng Thượng không khỏi cười lớn: "Ha ha, tốt!"
"Vương ái khanh, ngươi thì sao?”
Vương Kiêu bước lên một bước, một thân chính khí nghiêm nghị, chắp tay nói: 'Nhận được hoàng ân, cúc cung tận tụy, tan xương nát thịt, không thể chối từ!"
Danh sách không tìm thấy, nhưng Hoàng Thượng lại tín nhiệm ông ấy như vậy, ông ấy không có gì báo đáp, chỉ hận không thể tan xương nát thịt báo đáp ân đức của Hoàng Thượng!
Vương Kiêu có thể được coi là điển hình cho loại người "Trái tim sắt đá, quên việc gia đình, chỉ lo báo quốc".
"Ha ha, tốt!"
Cho nên mỗi người trong nhà An Quốc Công đều được nuôi dạy rất tốt, một nhà đều là trung lương!
Vương Kiêu nói tiếp: "Hoàng Thượng, mạt tướng muốn tự mình chọn vài tên binh lính đi trước!"
Hoàng Thượng vung bàn tay lên: "Chuẩn tấu!"
Hoàng Thượng lại nhìn vê phía Trấn Quốc Công và Ngũ Thành Binh Mã Tư: "Dương Quốc Công, Lưu đại nhân có nỡ cho ái tử của hai người các ngươi đi sứ Đông Lăng không!" Trấn Quốc Công lập tức nói: "Hoàng Thượng yêu men, việc này là vinh hạnh vô cùng! Sao có thể từ chối! Khuyển tử là đạo nghĩa không thể chối từ!"
Ngũ Thành Binh Mã Tư: "Nghĩa vô phản cốt"
Hoàng Thượng rất vui mừng: "Tốt! Vậy lần này đi sứ sẽ do An Quốc Công cùng Vệ Quốc tướng quân mang đội. Dương Lam và Lưu phó tướng cùng đi theo, vê các nhân viên đi sứ, các ngươi bàn bạc một chút, ngày mai trình báo cho trãẫm!"
"Vi thân tuân mệnh!"
"Mat tướng tuân mệnh!"
"Vi thần thay khuyển tử lĩnh mệnh!"
Mấy người vội vàng đứng dậy, khom người lĩnh mệnh!
Có một số quan viên nhẹ nhàng thở ra, nhưng nghĩ lại cái gì đó, chợt cảm thấy mình đã bỏ lỡ cái gì.
Cũng có một số quan viên hâm mộ nhìn Trấn Quốc Công và Ngũ Thành Binh Mã Tư một cái.
Cẩn Vương đề cử nhi tử của bọn họ, hai người này là tiên đồ vô lượng!
Hoàng Thượng cũng mặc kệ trong lòng văn võ bá quan cả triều suy nghĩ cái gì, muốn bò lên trên lại không muốn gánh vác nguy hiểm, sao có thể?
Quan to bổng lộc nhiều, đều tồn tại nguy cơ và cơ hội!
Ông vung bàn tay lên, lập tức bãi triều!
Sau đó lại gọi đám người Ôn Gia Thụy, Vương Kiêu và quan viên tam tỉnh lục bộ đến Ngự Thư Phòng thương nghị việc đi sứ Đông Lăng và quy hoạch thành trì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận