Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1187: Hối Han

Chương 1187: Hối HanChương 1187: Hối Han
Sau khi hạ triều.
Văn võ cả triều bắt đầu trước sau rời khỏi hoàng cung.
Trong lòng Lý thừa tướng vẫn còn có chút ảo não, biết sớm thì hôm nay lúc Cẩn Vương bảo mình đi sứ, mình đã đề cử nhi tử của mình đi sứ rồi.
Ông ta không biết Cẩn Vương là có dự định cho An Quốc Công đi lập công.
Thật là lỗ lớn!
Có chuyện tốt gì cũng đều bị một nhà An Quốc Công chiếm hết.
Cẩn Vương vì một nhà cha vợ hắn, thật sự là cố gắng hết sức lực!
Lý thừa tướng nghĩ đến hai năm trước tay của Cẩn Vương bỗng nhiên bị phế bỏ không rõ lý do, Hoàng Thượng muốn tứ hôn cho hắn, còn hỏi thăm nữ nhi của mình bao nhiêu tuổi.
Lúc đó Hoàng Thượng rõ ràng có ý muốn tứ hôn nữ nhi của mình cho Cẩn Vương.
Ừm, lúc đó tại sao ông ta lại tìm cái cớ để uyển chuyển từ chối nhỉ?!
Nếu không hiện tại mình cũng thành cha vợ được Cẩn Vương cực lực giúp đỡ.
Ngẫm lại tước vị An Quốc Công kế thừa muôn đời, ngẫm lại một mảnh đất lớn ở phía tây cửa thành kia tây kial
Lúc ông ta bảo phu nhân mình đi mua đất thì mới biết phần lớn mảnh đất tốt ở cổng thành phía tây đã bị Cẩn Vương mua từ sớm rồi.
Ngẫm lại tất cả sản nghiệp của Cẩn Vương
Hối hận!
Lý thừa tướng thật hận không thể cho thời gian chảy ngược trở về ngày Hoàng Thượng thăm dò mình kia.
Lúc này Binh Bộ thượng thư đi ngang qua bên người Lý thừa tướng.
Lý thừa tướng nhanh hơn bước chân đi đến bên người Binh Bộ thượng thư:
"Tào đại nhân, con của ngươi cũng tuấn tú lịch sự, văn thao võ lược, cơ trí hơn người, cũng ở quân doanh mấy năm, lần này không thể đi sứ Đông Lăng, lập được công lớn, thật là đáng tiếc! Nhưng mà sao ông không tranh thủ cho nhi tử của mình một chút?!"
Binh Bộ thượng thư nhàn nhạt nói: "Tiểu tử thúi kia nửa ngày cũng không thả ra cái rắm gì, chỉ biết đánh đánh giết giết, bảo hắn đi sứ Đông Lăng quốc không phải là làm mất mặt Nạp Lan quốc sao? Không thích hợp!"
Nếu nhi tử của mình cũng có mồm miệng khéo léo kia, ông ta đã lập tức đẩy hắn ta lên rồi!
Đáng tiếc nhi tử quá giống mình, không giống phu nhân của mình, cũng là một cái hũ nút!
Thừa tướng đại nhân tiếp tục nói: "Chẳng qua là đi dính thơm lây, nhận một phần công lao mà thôi! Không phải chuyện đàm phán này đã có An Quốc Công sao?
Đương nhiên Cẩn Vương đã nghĩ cách giúp An Quốc Công rồi!
Nhận công lao miễn phí, vì sao không đi?
Dương Lam và Lưu Khải được Cẩn Vương coi trọng, được đề cử lên, chỉ sợ sau khi trở về bọn họ sẽ trở thành nhân tài kiệt xuất trong đám thiếu niên trẻ tuổi!"
Binh Bộ thượng thư liếc nhìn thừa tướng đại nhân một cái, cười nói: "Thừa tướng đại nhân hối hận sao? Người đầu tiên Cẩn Vương đề cử lên chính là ông đó! Sao ông không nhận công lao này? Sao không tranh thủ thay nhi tử của ông đi? Ông làm như vậy không phải phụ sự coi trọng của Cẩn Vương sao? Nếu không, qua mấy tháng sau, chỉ sợ hạ quan cũng phải gọi thừa tướng đại nhân một tiếng quốc công gia đó!" Đừng tưởng ông ấy nghe không hiểu con cáo già này đang dùng kế ly gián!
Là ám chỉ Cẩn Vương bất công nhi tử của lão Lưul
Hừ, nói nghe thật nhẹ nhàng!
Vậy vì sao ngày hôm qua ông ta lại từ chối?!
Làm Đông Lăng quốc phun ra hai tòa thành trì và năm ngàn vạn hai hoàng kim là việc dễ dàng sao?
Nhi tử của ông ấy, ông ấy hiểu, không thích hợp làm sứ giả ngoại giao!
Không có kim cương thì cũng đừng làm công việc gốm sứ đó.
Lưu Khải, nhi tử của Ngũ Thành Binh Mã Tư thật sự có miệng lưỡi lanh lợi, người cũng không biết xấu hổ, nếu hắn ta muốn nói thì không có mấy người vó thể nói lại hắn tal
Từ trước đến nay Cẩn Vương đều rất khéo dùng người.
Chỉ cần trung tâm cần cù, rồi cũng có ngày được trọng dụng!
Sắc mặt Lý thừa tướng lập tức trở nên khó coi.
Binh Bộ thượng thư này thế mà lại dám cười nhạo mình!
Binh Bộ thượng thư cũng mặc kệ ông ta: "Thừa tướng đại nhân, hạ quan còn có viện trong nha môn, xin lỗi không tiếp được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận