Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1207: Làm Bà Ta Biết Khó Ma Lui

Chương 1207: Làm Bà Ta Biết Khó Ma LuiChương 1207: Làm Bà Ta Biết Khó Ma Lui
Dù gì đi nữa thì bà ta cũng phải kết giao với quý nhân như vậy!
Vợ Đại Ngưu vẫn không tính toán buông tay chuyện mời Ôn Noãn ăn cơm.
Ôn Noãn lắc đầu, phụ nhân này thật là co được dãn được nhai
"Thật sự muốn bồi tội với chúng ta sao?!"
Vợ Đại Ngưu nghe vậy vui vẻ nói: "Đúng! Đúng! Đúng!"
"Được thôi, ta cũng không đến nhà ngươi ăn cơm! Thời gian của ta khá quý giá, một giây cũng đáng giá thiên kim! Thời gian của Thập Thất ca của ta càng thêm quý giá, một giây vạn kim cũng đã tính thiếu, ngươi làm chậm trễ thời gian của chúng ta nhiều như vậy, xem ở ngươi là người cùng thôn với thím Phùng, ngươi lại có thành ý như vậy, ta chỉ thu một chút cho có lệ, ngươi đưa ta một trăm lượng làm tiền trà nước là được! Một đồng cũng không thể thiếu!"
Vợ Đại Ngưu: ”..."
"Cô nương nói bao nhiêu?"
"Một trăm lượng."
"Đông!" Vợ Đại Ngưu lập tức ngất đi!
Cả nhà Phùng Đại Xuân: "..."
Hổ Tử thấy mẹ mình ngã xuống, lập tức chỉ vào Ôn Noãn nói: "Ngươi hại chết mẹ của ta, mau bồi thường bạc! Một trăm lượng! Không đúng, một ngàn lượng!"
Ôn Noãn: "..."
Nạp Lan Cẩn Niên liếc mắt nhìn ngón tay của hắn một cái, nhàn nhạt nói: "Thu tay ngươi lại."
Hổ Tử bị sắc mặt lạnh lùng của Nạp Lan Cẩn Niên dọa sợ,'Oa" một tiếng, khóc lớn chạy đi ra ngoài: "Giết người! Có quỷ! Cha cứu mạng! Có người muốn giết ta!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua vợ Đại Ngưu nằm trên mặt đất, gọi một tiếng: "Viên quản gia!"
Viên quản gia căn bản không đi xa, lập tức xuất hiện: "Chủ tử!"
"Quăng người ra ngoài!"
"Vâng!"
Viên quản gia lập tức kéo người xuống.
Phùng Tử Đồng cười nói với Ôn Noãn: "Vẫn là ca ca và tỷ tỷ xinh đẹp có cách!"
Ôn Noãn lắc đầu, nàng cũng không có cách gì tốt!
Loại người này có thể co duỗi, muốn lấy lui làm tiến, luôn nói mình sai rồi! Không phải loại người làm bừa, một chân đá qua làm bà ta im tiếng, như vậy mới thoải mái!
Đối phó với loại người này, chỉ có thể dọa bà ta rời đi mà thôi!
Bà ta không phải muốn bồi thường sao?
Vậy thì nói ra một cái giá dọa bà ta, làm bà ta biết khó mà luil
Vợ Đại Ngưu chỉ là một cái nhạc đệm!
Sau khi Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên ăn cơm ở Phùng gia xong, Ôn Noãn dùng mây tím thi châm một lần cho Phùng Tử Lâm, hơn nữa đưa một lọ dưỡng tâm đan cho bọn họ, cũng hẹn ngày mai bảo Viên quản gia mang Phùng Tử Lâm vào thành châm cứu, rồi lên xe ngựa trở về thành. Xe ngựa không nhanh không chậm đi ở trên đường nhỏ ở nông thôn.
Ôn Noãn nhìn cảnh vật bên ngoài, phát hiện vùng này thật đúng là giống như Phùng Đại Xuân nói, có khá nhiều ao hồ cùng con sông, rất nhiều thôn dân dựa vào việc bắt cá để sinh sống.
"Thôn dân nơi này đều dựa vào việc nuôi cá mà sống sao?" Ôn Noãn hỏi Nạp Lan Cẩn Niên.
Nạp Lan Cẩn Niên ngồi ở bên cạnh Ôn Noãn, đang xem sách, nghe vậy, liếc mắt nhìn bên ngoài cửa sổ xe một cái: "Ngẫu nhiên bắt cá mà sống. Không có người cố tình đi nuôi, cá tôm trong hồ nước đều là tự lớn. Những hồ nước này đều là thuộc về Phùng gia thôn, thôn trưởng sẽ tổ chức mọi người cùng thôn bắt cá, bán cá, bạc bán được thì dựa theo nhân số mà phân cho thôn dân."
Ôn Noãn: "Nơi này có chất lượng nước khá tốt, có sông, có ao hồ, đều là lưu động. Muội cảm thấy chắc là có thể nuôi cua."
Hiện tại tửu lầu còn chưa có món ăn về cua lớn.
Nhưng mà mỗi khi thu vàng sang, hoa cúc nở trộn lẫn với hương hoa quế thơm nồng, đúng là thời điểm tốt để ăn cual
Cua hoàng kim, bẻ một cái ra thôi đã chảy ra gạch cua sắc vàng, một ngụm đi xuống, tấm tắc
Nạp Lan Cẩn Niên buông sách xuống: "Nuôi cua lớn? Chính là nuôi mao cua? Nơi này có thể chứ?"
Ôn Noãn: "Nếu muội nhớ không lầm, con sông này đi thông qua Nam Dương phủ sau đó chảy vào biển rộng?"
"Không sai."
"Vậy thì rất thuận tiện, nơi này nhiều ao hồ như vậy, cách kinh thành cũng gần, có thể tìm chút cua giống từ phủ Nam Dương về, sau đó nuôi lớn ở chỗ này." Ôn Noãn cẩn thận nói một chút về cua lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận