Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1218: Không Giống Nhau

Chương 1218: Không Giống NhauChương 1218: Không Giống Nhau
Ôn Noãn suy nghĩ không tệ, ngày hôm sau khi tin tức truyền đi khắp nơi, rất nhiều phu nhân vì miếng ngọc bội đó, thật sự cắn răng chi một lần mười vạn lượng, người trong nhà không thiếu bạc, vọt lên mười mấy vạn lượng! Mục đích là gom đủ cho mỗi người trong nhà một miếng ngọc bội dưỡng sinh.
Dẫn đến hai tháng sau, tối nào Ôn Noãn cũng phải điêu khắc ngọc bội, còn thiếu hàng!
Chạng vạng, Lâm Phong cầm về hai túi trân châu khổng lồ đã được mài xong.
Ôn Noãn nói với Lâm Phong: "Lâm Phong, làm phiền ngươi đi báo với Thập Thất ca một tiếng, ta có việc tìm huynh ấy."
"Rõ!" Lâm Phong lập tức trèo tường quay về Cẩn Vương phủ.
Tử Uyển nhìn thấy chủ tử như thế, hạ nhân cũng làm theo mà không hề cãi lại thì lẩm bẩm: "Quận chúa, mau đập thông cái tường đi. Ngày nào Vương gia cũng trèo tường mà không thấy mệt sao?"
Ôn Noãn: "..."
Đúng nha! Nếu người nào đó coi chỗ kia là cửa chính để đi, vì sao không đập cho thông chứ?
Rất nhanh Nạp Lan Cẩn Niên đã trèo tường sang đây: "Lâm Phong nói muội có việc tìm ta?"
Ôn Noãn: "Ngày nào huynh cũng trèo tường như thế sao không đập tường đi, lắp thêm cái cửa vào? Không phải tiện hơn nhiêu sao?"
Nạp Lan Cẩn Niên yên lặng một chút: "Ta nghĩ muội vẫn chưa gả vào Cẩn Vương phủ, nếu đập thông thì sau này khi kết hôn, trong kinh thành có nhiều người như thế, lỡ họ nhìn thấy cánh cửa đó, có thể họ sẽ nghĩ nhiều."
Ôn Noãn: "..."
Cảm thấy hắn đang suy nghĩ vì thanh danh của mình sao?
Ôn Noãn muốn trợn trắng mắt!
Nếu vì thanh danh của bản thân thì hắn đừng chạy đến nhà mình mỗi ngày nữa!
Chỉ là trong sáng hoặc ngoài tối mà thôi!
Bây giờ toàn bộ kinh thành có ai mà không biết Cẩn Vương phủ không nhóm lửa nấu cơm, Cẩn Vương cứ đều đặn chạy sang An Quốc Công phủ giải quyết ba bữa hàng ngày?
Ôn Noãn tức giận nói: "Thừa thãi! Ngày nào huynh cũng đến nhà ta ăn cơm, cơm nước xong sẵn tiện đi cửa sau về phủ không được sao?"
Nạp Lan Cẩn Niên ngẫm lại hình như hắn lo lắng hơi nhiều, nhưng mà thôi, cứ vậy đi!
Trèo tường cũng rất tiện, mở cửa còn phải tìm người.
“Muội tìm ta có chuyện gì?"
Ôn Noãn lấy mấy hạt trân châu và hạt châu thủy tinh to nhỏ đủ màu sắc ra: "Mấy thứ này có thể dùng kỳ môn độn giáp chỉ thuật để xâu lại thành lắc tay, tạo ra vòng tuần hoàn ngũ hành không?"
Từ trước đến nay Nạp Lan Cẩn Niên chưa bao giờ nghĩ đến việc sử dụng thuật này lên mấy cái lắc tay, hắn ngẫm nghĩ: "Thật ra có thể làm được."
Nạp Lan Cẩn Niên giơ tay ra cầm mấy hạt châu thủy tinh khác màu đùa nghịch một chút ở trên bàn.
Đồng thời cũng nói bí quyết bày trận được dùng trên trân châu và thủy tinh cho Ôn Noãn nghe.
Một lát sau: "Xong rồi!"
Ôn Noãn nhìn thoáng qua, giữa hai viên trân châu sẽ có một viên thủy tinh, tổng cộng có năm viên thủy tinh màu sắc khác nhau được xâu lại thành chuỗi, nhìn cũng khá bình thường! Tuy rằng không quá xấu, nhưng mà không tính là đẹp, tóm lại là rất bình thường!
Ngay cả đứa con nít cũng có thể nghĩ ra được!
Ôn Noãn đeo vòng vào, mang ở trên tay, cũng cảm thấy khá bình thường, có hơi keo kiệt.
"Quá bình thường! Ôn Noãn nhìn thoáng qua Nạp Lan Cẩn Niên, ánh mắt tràn ngập sự ghét bỏ!
Nạp Lan Cẩn Niên sờ sờ cái mũi: "Món đồ chơi của nữ nhân thì sao ta hiểu được!"
"Ta thấy mấy món quà huynh tặng ta rất đẹp."
Còn cảm thấy mắt thẩm mỹ của hắn khá tốt.
Nạp Lan Cẩn Niên cạn lời: "Không giống nhau!"
"Sao lại không giống? Huynh cứ áp dụng mắt thẩm mỹ đó để xem thử nên thiết kế lắc tay như thế nào không phải được rồi sao?!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhẹ nhàng nhéo cái mũi nhỏ của Ôn Noãn: "Đó là món quà ta tặng muội, sao giống nhau được chứ? Đồ tặng cho muội, ta không cần tự hỏi, chỉ cần liếc mắt một cái cũng đã nhìn ra được có phù hợp với muội hay không."
Đưa quà cho tiểu nha đầu, đương nhiên hắn sẽ cố gắng hết sức ngàn chọn vạn tuyển, chọn ra món quà tốt nhất.
Bởi vì hắn chỉ có lòng với mỗi mình nàng.
Mấy cái vòng này tiểu nha đầu định dùng nó như quà tặng, hắn thật sự không có tâm tư để nghiên cứu xem nên xâu chuỗi mấy hạt trân châu này sao cho đẹp!
Ánh mắt hắn chỉ độc đáo vì một mình người nào đói
"A? Cái gì phù hợp với ta?" Ôn Noãn hiếu kỳ nói.
Nàng cảm thấy bản thân hợp với mọi phong cách!
Nạp Lan Cẩn Niên đương nhiên buột miệng thốt ra: "Đương nhiên là những thứ tốt đẹp nhất trên đời. Còn cả ta nữa!"
Người này đúng thật là chẳng biết xấu hổi
Bạn cần đăng nhập để bình luận