Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1236: Chuẩn Bị Xuất Phát

Chương 1236: Chuẩn Bị Xuất PhátChương 1236: Chuẩn Bị Xuất Phát
Vương Kiêu thì dẫn đầu năm mươi vạn đại quân ở biên giới Đông Lăng, để chờ mệnh lệnh vào bất cứ lúc nào, xem như đe doal
Nếu quốc chủ của Đông Lăng quốc không phối hợp, vậy thì trực tiếp tấn công!
Thế nào cũng phải bảo vệ phẩm giá của quốc gial
Ôn Noãn không thể không hỏi: "Lần này đi sứ, chỉ có những người đó?"
Ôn Gia Thụy nói: "Có quan văn là cha cùng Dương Lam của Trấn quốc công, võ tướng thì có cữu công gia của con cùng Lưu Khải, và một ngàn hộ vệ đi theo, còn có rất nhiều thái y đi theo. Đến biên cảnh sẽ còn dắt theo ba mươi vạn đại quân."
Ôn Gia Thụy nói một chút.
Dương Lam của Trấn Quốc công kia chẳng phải là cháu ngoại trai của phu nhân Lâm Sơn trưởng- Dương Khiỉ Nguyệt sao?
Ba năm trước đây, lúc hắn mười bảy tuổi đã trúng bảng nhãn, sau đó vào công bộ, chỉ với ba năm ngắn ngủi đã trở thành lang trung.
Tuy chức quan không cao, nhưng có năng lực.
Chỉ thiếu một cơ hội để lên chức.
Lần này xem như là một cơ hội.
Hiện tại cựu thần trên triều đình đa số đều ngoài năm mươi, Hàn Thủ phụ đã hơn sáu mươi tuổi, thân thể còn thường xuyên không khỏe đã gần như không thể tham dự việc quốc gia. Hoàng thượng tôn trọng ông ấy nên mới cho ông ấy làm chức vị thủ phụ này lâu như thết
Về phần Thừa tướng, hình như Hoàng thượng cố ý lạnh nhạt ông ta, chỉ trọng dụng lục bộ.
Chỉ có điêu những cựu thần này cũng đều đã lớn tuổi, cũng sống không được mấy năm. Thật sự cần đề bạt người mới.
Ôn Noãn nghĩ đến tình huống lần trước khi nàng đến Đông Lăng, nên nàng nhỏ giọng nói: "Cha, hoàng tử mà quốc chủ Đông Lăng thích nhất không phải Thái tử mà là một đứa con khác, hoàng tử kia. .
Ôn Noãn đưa một lọ đồ vật cho Ôn Gia Thụy.
Ôn Gia Thụy nghe vậy cũng ngẩn ra, ông nhận lấy rồi gật đầu một cách nghiêm túc.
Nếu thật sự là như vậy thì lần này đi sứ ông ấy cũng thấy tự tin hơn nhiều.
"Noãn nhi yên tâm, lần này cha nhất định lấy lại công đạo từ Đông Lăng quốc!"
Ôn Noãn mỉm cười gật đầu: "Đây là hiển nhiên. Đường xá xa xôi, con chuẩn bị cho cha một ít thuốc cần dùng tới trong những trường hợp khẩn cấp. Tất cả đều được con đặt ở trong hòm thuốc, đã được con ghi chú rõ ràng, cha cũng sẽ không bị nhầm lẫn."
Ôn Noãn nhìn thoáng qua cái chai trong tay ông ấy.
Ôn Gia Thụy cầm cái bình: "Được!"
"Cha, chẳng phải lần trước con đã thắng được dãy núi Lăng Sơn từ Đông Lăng quốc sao?" Lúc này Ôn Noãn mới bắt đầu nói đến mục đích của mình.
Ôn Gia Thụy gật đầu: "Đúng, sao vậy?"
Đó là núi lửa, thật ra cũng không cần dùng tới nhiều, tất nhiên là có còn hơn không.
"Núi đó ngày trước từng có một ngọn núi lửa phun trào, xung quanh đều là tro núi lửa bao phủ, lần này cha đi sứ thì thuận tiện chở mấy xe tro núi lửa này về giúp con."
"Tro núi lửa thì có lợi gì?" Ôn Gia Thụy ngạc nhiên nói.
Ôn Noãn: "Con nghe nói tro núi lửa trộn cùng với vôi sẽ có thể dùng để xây cầu. Con vẫn chưa chắc chắn lắm nên con muốn nhờ cha vận chuyển một chút về đây, con sẽ cho người nghiên cứu cách dùng thế nào!"
Ôn Gia Thụy cũng không ngờ tro núi lửa còn có tác dụng này, nếu là thật thì quá tốt, ông gật đầu: "Được! Cha sẽ vận chuyển về nhiều một chút."
Vào lúc cơm trưa, Nạp Lan cẩn Niên từ trong ám vệ doanh trở về, hắn còn dẫn theo hai người.
Hai người là một cặp tỷ muội song sinh dáng vẻ giống nhau như đúc, một người tên là Trần Hoan, một người tên là Trân Hi.
Để hai người họ làm trợ thủ cho Ôn Noãn.
Hai người đi đến trước mặt Ôn Noãn hành lễ: "Trần Hoan/ Trần Hỉ gặp qua Tuệ An quận chúa."
Trong lòng hai người có chút kích động, các nàng là được lựa chọn ra để hầu hạ Tuệ An quận chúa, cũng không biết có bao nhiêu người ghen ty!
Ôn Noãn nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên: "Hai người này là?"
"Ta thấy những người ở bên cạnh muội có thể dùng được đều đã được cử đi ra ngoài, cho nên ta đưa hai người này đến cho muội sử dụng, các nàng tinh thông số học và ngụy trang."
Ôn Noãn gật đầu, cũng không từ chối: "Cảm ơn huynh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận