Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1239: Ta Muốn Một Con Mắt Của Nàng

Chương 1239: Ta Muốn Một Con Mắt Của NàngChương 1239: Ta Muốn Một Con Mắt Của Nàng
Sau khi đội ngũ từ từ đi qua, hai người cùng lúc bỏ một thỏi bạc vụn ở trên bàn rồi rời đi.
Nam tử áo bào tro cưỡi ngựa đi về hướng ngoài thành.
Còn người bán hàng rong kia đi đến bên trong thành, tư thế đi đường của hắn có chút không tự nhiên, nhìn kỹ có thể phát hiện ra hắn ta chân thấp chân cao.
Sau khi người bán hàng rong vào thành đã từ chối mấy người đi lên hỏi mua đồ, hắn ta vội vàng đi vào một cái nhà cũ nát của khu dân nghèo ở thành Tây, gõ vào cánh cửa ba cái theo tiết tấu.
"Ai vậy?" Bên trong truyền đến một thanh âm
"Người giao trâu cau."
Cửa được mở ra, người bán hàng rong di vào.
Trong phòng là một nữ nhân có dáng người nhỏ xinh ngồi ngay ngắn ở nơi đó, còn đội mũ che mặt.
Dưới tấm màn trong mờ, dường như có thể nhìn thấy một bên mắt của nàng ta đang được che một cái bịt mắt.
"Chủ tử!" Người bán hàng rong hành lễ với nữ nhân đó.
"Sao rồi?"
"Một ngàn binh lính đều có thực lực cấp một, thực lực của Vương Kiêu là đặc cấp, còn của An Quốc công là cấp bảy."
Nữ tử ném ra một thẻ bài cho hắn: "Ngoài việc cứu tù binh Đông Lăng ra, ta còn muốn cặp mắt của An Quốc công!"
Thanh âm lặng như băng, đầy sự hận thù!
"Dạt" Người bán hàng rong nhặt thẻ bài lên rồi lui ra ngoài.
Nữ tử sờ con mắt bị che khuất bởi cái chụp, trong con mắt còn lại hận thù cuồn cuộn.
Ngoài đôi mắt của An Quốc công ra thì nàng ta còn muốn lấy mắt của Tuệ An quận chúal
Con chim ưng chết tiệt kial
Còn Cẩn vương cùng Tuệ An quận chúa chết tiệt đó!
Gần đây người của Cẩn vương đào ra được mật đạo kia, tìm được mật thất và phát hiện ra một số thứ mà nàng ta chưa kịp hủy bỏ, hại người của nàng ta tổn thất chỉ còn có mấy người.
Vả lại còn có vài nơi đều bị theo dõi chặt chẽ.
May mắn từ trước đến nay nàng ta làm việc rất cẩn thận, nếu không gốc gác gì cũng đều bị người ta biết hết.
"Người đâu mau đến!"
Một bóng dáng từ chỗ tối đi ra: "Chủ tử!"
"Cho người đi theo dõi Liễu Tuệ An quận chúa, ta muốn một con mắt của nàng tai"
"Dạt"
"Mị Ảnh!"
"Có nô tỳ!" Ở phía sau nữ tử có một tỳ nữ có dung mạo xuất sắc lên tiếng.
"Ngươi nghĩ cách tiếp cận hai huynh muội Lâm Đình Hiên và Lâm Đình Nhã, để được vào phủ Tướng quân."
'Dạt"
Sau khi nữ tử bị mù một bên mắt sắp xếp xong, nàng ta phất tay cho mọi người lui ra. Sau khi mọi người lui ra ngoài, nữ tử một mắt mới lấy từ trong lòng ngực ra một lá thư, vừa mở ra nhìn thoáng qua thì trong lòng đã vui vẻ!
Lễ Vạn thọ của Nạp Lan Quốc, chủ thượng sẽ tự đi đến!
Người tới còn có độc vương: Nguyễn Linh và đại sư trà nghệ: Ninh Ngữ.
Xem ra chủ thượng cũng muốn nhân cơ hội này đoạt lại núi Kỳ Linh.
Vạn thọ lễ ở Đông lăng, Nam Cương quốc thật sự đã tổn thất trầm trọng!
Đều do thái tử của Bắc Minh quốc không có đầu óc bị trúng quỷ kế của Tuệ An quận chúa!
Khiến cho Nam Cương bọn họ vô tội phải bị liên lụy.
Nhưng mà khi nàng ta vừa nhìn thấy cái tên cuối cùng, đồng tử của nàng ta co rút lại: Lạc Thanh?!
Chủ thượng là không hài lòng đối với nàng ta sao?
Nghĩ đến đây, trong lòng nàng ta đã cảm thấy khó chịu, trực tiếp đem mật thư nghiền nát thành bột.
Sau khi Ôn Noãn tiễn mọi người đi, nàng trở về trong phủ thì nhận được truyền triệu, Hoàng thượng truyền nàng tiến cung yết kiến.
Ôn Noãn vội thay quần áo rồi vội vàng tiến cung.
Hoàng cung, ngự thư phòng.
Hoàng thượng đang ngồi phê duyệt tấu chương, Nạp Lan Cẩn Niên thì đang ngồi ở một bên với tư thế nhàn nhã uống trà.
Trong lòng Hoàng thượng tức giận bất bình, hừ, lại qua một năm, chờ tiểu tử thối này thành thân, người ngồi ở phía dưới uống trà chính là ông, còn ngồi ở chỗ này phê duyệt tấu chương trong đau khổ sẽ chính là hắn!
Nạp Lan Cẩn Niên nghe được tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến, hắn dùng ngón tay ngọc trắng nắm lấy tách trà màu xanh da trời nhìn qua.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn chăm chú ra cửa, chờ đợi người trong mắt mình đi vào.
Ôn Noãn được Lý công công dẫn đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận