Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1272: Sứ Mệnh Của Công Chúa 2

Chương 1272: Sứ Mệnh Của Công Chúa 2Chương 1272: Sứ Mệnh Của Công Chúa 2
Nạp Lan Cẩn Niên cười cười: "Yên tâm, quốc vương Lan Lăng có vẻ ngoài cũng không tệ lắm, tính cách không tôi."
Sở dĩ năm nay An Bố Nhĩ mới nghênh đón Tiểu Bát, cũng vì hai năm trước quốc vương Lan Lăng qua đời, hắn vừa mới đăng cơ lên làm vua, cần phải xử lý rất nhiều việc, bây giờ ổn định rồi, lập tức nghênh đón!
Nạp Lan Cẩn Niên nói không tồi, chắc hẳn người nọ cũng không tồi.
Nhưng mà Ôn Noãn cũng chẳng vui nổi!
Gả xa tới nơi dị quốc tha hương, không quen mắt, người bản thân gửi gắm cả đời cũng chẳng phải là người chung dân tộc, lỡ như xảy ra chuyện gì, các nàng dù muốn giúp cũng chẳng thể giúp nổi!
Lan Lăng cách Nạp Lan quốc cả vạn dặm!
"Yên tâm, Tiểu Bát gả sang đó sẽ trở thành vương hậu, thân phận cao quý, không ai có thể gây khó dễ cho con bé."
"Ừ.' Ôn Noãn cũng không nói gì nữa, có vài thứ, nam nhân như bọn họ không hiểu.
Chẳng lẽ không ai gây khó dễ cho nàng, lên làm vương hậu, là sẽ hạnh phúc sao?
Nhiều lời cũng vô fchl
Nếu quốc vương Lan Lăng quốc là một tên bạo quân vô đạo ngu ngốc thì có thể suy xét đến chuyện hủy bỏ cuộc hôn nhân này.
Nhưng mà nghe Nạp Lan Cẩn Niên nói, thì không phải!
Vậy không còn đường cứu vãn nào nữa cả, trừ khi quốc chủ Lan Lăng quốc chủ động từ hôn.
Bây giờ, không có khả năng thay đổi cuộc hôn nhân này.
Ôn Noãn cũng nhìn ra sự xót xa không nỡ của Hoàng Thượng, nhưng chuyện liên quan đến quan hệ giữa hai nước, lời hứa của quốc chủ hai nước, không thể đổi ý.
Sinh ra trong hoàng gia, cũng có nỗi bất đắc dĩ của hoàng gia.
Có được thân phận và địa vị tôn quý, ngươi cũng phải trả giá một số thứ vì thân phận và địa vị này.
Nếu không đức bất phối vị, tất hữu tai ương*.
[*] Đức bất phối vị, tất hữu tai ương: ý nói một người có địa vị xã hội và đãi ngộ phải tương xứng với đức hạnh, phúc báo của bản thân. Nếu một người làm việc vi phạm quy luật này thì sẽ gặp báo ứng.
May sao tiên đế không nói mỗi thế hệ đều phải có một công chúa đi hòa thân với Lan Lăng quốc, nếu không thì thảm mất!
"Việc này, Bát công chúa vẫn chưa biết đúng không?!"
"Chưa biết! Hoàng huynh vẫn chưa nói với muội ấy."
Ôn Noãn: "Còn đỡ, biết muộn hơn chút, vẫn vui vẻ được thêm vài ngày!"
Nạp Lan Cẩn Niên không nói, chắc hẳn bọn họ chân trước vừa bước ra khỏi Ngự Thư Phòng, Hoàng Thượng liền triệu kiến Bát công chúa, thông báo chuyện này.
Trốn tránh không phải là cách!
Công chúa xuất giá là chuyện lớn, việc kết hôn cần phải được chuẩn bị, bây giờ cũng đã hơi khẩn trương!
Trong lòng Nạp Lan Cẩn Niên nghĩ không sai, giờ phút này đúng thật Hoàng Thượng đang triệu kiến Bát công chúa.
Bát công chúa phấn khởi đi vào trong Ngự Thư Phòng: "Phụ hoàng, có phải Noãn Noãn tới không, muội ấy có mang thứ tốt gì đến chỗ ngài không?”
Bát công chúa liếc mắt một cái đã nhìn thấy hộp đồ ăn trên bàn.
Bên trong chính là bánh trung thul
Trong cung nàng cũng nhận được một hộp.
Chẳng qua vừa hay thập nhị hoàng đệ và thập tam hoàng muội đến chỗ nàng chơi, ngay lập tức đã bị hai con rùa nhỏ đó ăn sạch.
Nàng chỉ ăn được vài miếng!
Hoàng Thượng nhìn thoáng qua, nghĩ đến năm sau nữ nhi sẽ không được ăn điểm tâm mà quận chúa Tuệ An làm nữa, liên nói: "Có, lát nữa con lấy về ăn đi!"
Bát công chúa định xin một cái, không nghĩ tới phụ hoàng lại hào phóng như thết
Sao lại kỳ lạ như vậy!
Xảy ra chuyện khác thường tất có điều lại
Động tác duỗi tay cầm lấy bánh trung thu của Bát công chúa hơi khựng lại: "Phu hoàng, ngài bảo ta đến đây có chuyện gì?”
Hoàng Thượng nhìn nàng một cái đầy thương hại.
Bát công chúa: ”...'
Bị ông nhìn như thế, trái tim nàng không chịu nổi!
Hoàng Thượng không nói gì, chỉ đưa sổ con mà Lan Lăng quốc gửi đến cho Bát công chúa.
Bát công chúa nhìn thấy đồ án trên bìa sổ con, sắc mặt bỗng trắng bệch ra!
Nàng đợi một lúc lâu rồi mới duỗi tay cầm lấy quyển sổ con kia.
Ngón tay cầm quyển sổ trắng bệch, run nhè nhẹ.
Bát công chúa thong thả mở cuốn sổ con ra, động tác đó giống như quyển sổ kia nặng ngàn cân!
Nàng nhìn nội dung bên trong, trong đầu chẳng nghĩ được gì cả.
Bên tai truyền đến tiếng nói từ ái lại bất đắc dĩ của phụ hoàng: "Nguyệt Nhi, phụ hoàng rất xin lỗi con. Nhưng, đây là sứ mệnh của công chúa."
Giọng điệu hậm rãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận