Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1309: Một Kẻ Tàn Nhẫn

Chương 1309: Một Kẻ Tàn NhẫnChương 1309: Một Kẻ Tàn Nhẫn
Hắn hét lớn một tiếng: "Đứng lại! Ngươi là ai, nửa đêm chạy khắp nơi làm gì?"
Hắc y nhân thấy quan binh xuất hiện, thấp giọng mắng một câu: "Con mẹ nó!"
Sau đó quay đầu chạy lại!
Sắc mặt Ngũ Thành Binh Mã Tư biến đổi: "Mau, đi lên bắt lấy hắn!"
Ngũ Thành Binh Mã Tư dẫn đầu đuổi theo!
Một hàng binh lính cũng nhanh chóng đuổi theo!
Tốc độ của hắc y nhân rất nhanh, hắn lập tức rẽ vào một cái ngõ nhỏ, đang muốn nhảy lên tường vây để trốn vào phủ đệ nào đó, sau đó lại chạy trốn.
Không nghĩ tới vừa mới thả người nhảy thì có một cục đá bay đến, đập trúng huyệt đạo của hắn ta, nửa người hắn ta tê rần rồi cả người ngã xuống mặt đất!
Hắn ta nhanh chóng bò dậy, lại phát hiện nửa người lại không động đậy được!
Lúc này bọn lính đã đuổi theo.
Tay hắn ta đưa lên mép tóc, sau đó dùng sức xé một cái, bóc ra cả lớp da mặt. Miếng vải đen trên mặt hắn ta cũng bị hắn xé xuống!
Hắn ta dùng sức một cái, xé lớp da mặt thành đoạn, bóp ra tan nát, hắn còn muốn hủy diệt cái đầu người kia.
Nhưng mà tay vừa mới vươn ra thì một con dao trực tiếp bay xuống, đã cắt đi toàn bộ bàn tay hắn ta.
Lâm Phong nhảy xuống từ nóc nhà.
Hắn ta lập tức cắn nọc độc trong miệng, thân thể mềm nhữn, lập tức ngã xuống!
Hắn ta làm một chuỗi động tác này rất nhanh, không đến năm giây!
Lâm Phong:
Lâm Phong nhìn khuôn mặt máu chảy đầm đìa, khóe miệng hắn ta còn chảy máu đen, thật sự không thể nhìn ra dáng vẻ gil
Khóe miệng Lâm Phong co rụt: Là người rất tàn nhẫn!
Lúc này Ngũ Thành Binh Mã Tư chạy tới, thấy Lâm Phong, lập tức chắp tay nói: "Cảm ơn Lâm phó tướng!"
Lâm Phong vay tay: "Đưa người đi nha môn đi! Nhớ rõ đừng để mất cái đầu người kia!"
Lâm Phong nói xong lời này thì rời đi.
Hắn còn có rất nhiêu chuyện phải làm.
Lúc này Ngũ Thành Binh Mã Tư mới nhìn về phía người ngã xuống trên mặt đất, một khuôn mặt không có da mặt, máu tươi đầm đìa, khủng bố đến cực điểm!
Đúng là người tàn nhẫn!
Lại có thể dùng thủy ngân để tự lột da mặt mình xuống!
Những binh lính khác cũng chạy tới, thấy người trên mặt đất, giật nảy mình: "Đây là ai? Quá độc ác rồi!"
Ngũ Thành Binh Mã Tư vẫy tay: "Không cần quan tâm hắn là ai, đưa tới nha môn!"
Lúc này An Phong chạy tới, chân hắn ta đi đường còn có chút khập khễnh, hắn ta nói với Ngũ Thành Binh Mã Tư: "Cảm ơn Lưu đại nhân ra tay tương trợ, phủ Nhị hoàng tử có thích khách, còn bị người cầm đầu người này giả dạng quỷ, cố ý dọa người, tiểu nhân chuẩn bị đến Thuận Thiên phủ doãn báo quan! Không nghĩ tới còn có người muốn cướp đầu người!" Ngũ Thành Binh Mã Tư vẫy tay: 'Đúng vậy! Một khi đã như vậy ngươi theo ta đi một chuyến đến Thuận Thiên Phủ đi!"
"Dan
Ngũ Thành Binh Mã Tư vẫy tay với hai binh lính: "Dau mang theo người này cùng cái đầu người đi!"
"Da
Vì thế đoàn người mênh mông cuồn cuộn di đến nha môn.
Lúc này đã qua canh bốn, trên đường cũng có vài cửa hàng bắt đầu mở cửa.
Thuận Thiên phủ doãn cũng đã rời giường chuẩn bị vào triều sớm.
Phủ đệ của Thuận Thiên phủ doãn ở ngay phía sau nha môn, cho nên ông ấy vừa ra nha môn, đã thấy một đám người mênh mông cuôn cuộn!
Trong lòng Thuận Thiên phủ doãn hơi run ray: Chắc chắn không phải chuyện tốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận