Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1325: Thừa Nhận Là Tốt Rồi

Chương 1325: Thừa Nhận Là Tốt RồiChương 1325: Thừa Nhận Là Tốt Rồi
Lật Na nghe vậy ngẩn ra, không ngờ Ôn Noãn lại biết tên thật của mình, nhưng mà cũng không sao: "Không ngờ Tuệ An quận chúa còn biết rất nhiều! Nếu như ngươi biết bổn thánh là Thánh Nữ của Nam Cương, cũng nên biết bổn thánh tuyệt đối sẽ không theo ngươi đi địa lao Tông Nhân Phủ! Ra khỏi thành ngay! Sau khi rời khỏi đây, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!"
Giọng điệu bố thí, dường như thân phận Thánh Nữ của nàng ta rất cao quý!
Lật Na cũng không sợ thừa nhận, địa vị Thánh Nữ ở Nam Cương rất cao, tôn tại song song với hoàng thất, thậm chí còn được bá tánh ủng hộ và tin cậy hơn cả hoàng thất Nam Cương quốc, tuy rằng toàn bộ Nam Cương quốc không phải do Thánh Nữ cầm giữ triều chính, nhưng cũng không ai dám bỏ qua sự tồn tại của bọn họ.
Bởi vì bọn họ có thể làm trái ý trời sửa mệnh, có thể đoán trước được tương lai, tính điềm lành tránh đi vận rủi!
Cho nên cho dù nàng ta thừa nhận, cũng không có khả năng xuất hiện tình huống giống ở Đông Lăng quốc.
Bởi vì tộc Thánh Nữ không phải do quốc chủ Nam Cương quốc quản lý, hơn nữa hiện tại nàng ta đã thành "kẻ phản bội" của tộc Thánh Nữ!
Lúc này Ngũ Thành Binh Mã Tư nhanh chóng bao vây xe ngựa.
"Thả Tuệ An quận chúa ra ngay!" Ngũ Thành Binh Mã Tư thấy vết máu trên cổ Ôn Noãn, ông ấy sắp bị dọa choáng váng!
Sao Tuệ An quận chúa có thể làm bản thân mình bị thương chứ!
Ôn Noãn cười nói: "Thừa nhận thì tốt rồi!"
"Ra khỏi thành! Nếu không đừng trách bổn thánh không khách khít" Lật Na định ra sức uy hiếp Ôn Noãn, lại phát hiện mình không cử động được
Nàng ta khiếp sợ nhìn Ôn Noãn: "Ngươi đã làm gì ta?"
Ôn Noãn cười nói: "Ta không làm gì ngươi! Chỉ là vừa rồi khi ngươi búng móng tay, ta cũng búng móng tay lại mà thôi!"
Ôn Noãn cười lấy tay nàng ta ra, sau đó vẫy những ngón tay mảnh khảnh trước mặt nàng tal
"Mà này, móng tay của ngươi không đẹp, sau này đừng để móng tay nữa, nhìn như móng vuốt của ma quỷ vậy!"
Ôn Noãn ghét bỏ liếc nhìn móng tay nàng tal
Lat Na
Trần Hoan lấy từ trong ngăn kéo ra một hộp thuốc mỡ, nhẹ nhàng bôi lên cổ On Noãn.
Máu trên cổ đang rỉ ra lập tức ngừng lại.
Lật Na: "Làm sao ngươi biết ta sẽ hạ loại độc như vậy? Sao nha hoàn của ngươi lại không trúng độc!"
Hiện tại nàng ta đã phản ứng lại, Tuệ An quận chúa có tử châu, không trúng độc cũng không có gì bất ngờ, nhưng vì sao ngay cả nha hoàn của nàng cũng không có trúng độc?
Đây là chuyện không có khả năng!
Trừ phi nàng biết trên người mình có giấu độc dược, hơn nữa biết thành phần của độc dược là gì thì mới có thể chuẩn bị trước, trộn nó với một chất độc khác để tạo thành một chất độc mới, và bọn họ đều uống thuốc giải từ trước!
Nhưng, nếu Tuệ An quận chúa biết được thành phần độc dược trong tay mình, vậy trong trong tộc Thánh Nữ bọn họ nhất định có kẻ phản bội!
Khó trách lần này bị bắt nhanh như vậy, bọn họ thậm chí còn không có thời gian kịp phản ứng! Ôn Noãn không để ý đến lời nói của nàng, túm lấy cổ áo ném nàng ta ra khỏi xe ngựa: "Lưu đại nhân, vừa rồi ngươi nghe thấy được nàng tự thừa nhận chính mình là Thánh Nữ của Nam Cương quốc rồi phải không?! Người này giao cho ngươi! Thẩm vấn cho kỹ! Yên tâm, các ngươi làm gì với nàng ta cũng được, không có giải dược của ta, nàng ta muốn tự sát cũng không được! Nếu như nàng ta quyết tuyệt không nói ra, các ngươi cứ việc dụng hình, đánh tới gần chết mới thôi, sau đó nói cho ta, ta tới chữa khỏi nàng ta, sau đó lại tiếp tục! Nhất định phải hỏi ra đồng bọn của nàng tal"
Lật Na: ”...
Giờ phút này, nàng ta hối hận vì chính mình đã đánh giá thấp vị Tuệ An quận chúa này!
Nếu không nàng ta sẽ chọn một đường khác, sẽ không phải chết nhanh như vậy!
Ngũ Thành Binh Mã Tư lập tức chắp tay nói: "Tốt! Sẽ không làm nhục mệnh!"
Ôn Noãn xua tay, Trần Hỉ liền đánh xe ngựa rời đi.
Khi Ôn Noãn trở lại phủ, tắm rửa sạch sẽ xong đang chuẩn bị đi ngủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận