Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1327: To Tinh That Bai

Chuong 1327: To Tinh That BaiChuong 1327: To Tinh That Bai
Bát công chúa chạy trốn có chút vội vàng, giống như phía sau có quỷ đuổi theo.
Vừa chạy ra khỏi sân của Ôn Noãn, nàng rẽ vào một góc và bất ngờ đụng phải một người!
Ôn Hậu vội vàng đỡ Bát công chúa đang chạy vào trong lòng mình, lui về phía sau một bước: "Bát công chúa, cô không sao chứ?”
Vị Bát công chúa này cũng không còn nhỏ, hơn nữa vẫn là công chúa hoàng gia, sao tính tình vẫn hấp tấp bộp chộp như vậy?
Lỡ như phải gả đi hoà thân ở Lan Lăng quốc xa hàng vạn dặm, có phải sẽ bị người ghét bỏ không?
Bát công chúa bị đâm cho mắt đầy sao xetl
Sau khi ổn định một lúc lâu mới thấy là hắn, mặt đỏ lên: "Tôi, tôi không sao."
Ôn Hậu nghe vậy thì gật đầu: "Nếu Bát công chúa đã không sao, vậy thì hạ quan xin cáo luil"
Hắn còn muốn đi xem Noãn nhi bị thương như thế nào.
Ôn Hậu nhấc chân đi đến sân của Ôn Noãn.
Bát công chúa thấy vậy vội gọi hắn lại: "Từ từ, Ôn nhị công tử!"
Người ta đang điên long đảo phượng đấy, hắn đi xem náo nhiệt gì chứ?
Phá hủy chuyện tốt của Thập Thất hoàng thúc, Thập Thất hoàng thúc sẽ kéo hắn đi lưu đày ở vùng núi hẻo lánh!
Ôn Hậu dừng bước, quay đầu nhìn về phía nàng: "Bát công chúa còn có chuyện gì sao?"
Có chuyện gì ư? Bát công chúa theo bản năng cắn môi dưới, chân chờ một chút.
Khoảng thời gian này nàng suy nghĩ rất nhiều, muốn bày tỏ tình cảm với người mình thích nhưng lại lo sợ đối phương từ chối.
Hơn nữa cả triều văn võ đều biết nàng là công chúa muốn hòa thân, nàng làm việc này có chút không thích hợp.
Hơn nữa nàng cũng lo lắng, nếu như mình thổ lộ, sẽ mang đến rắc rối cho hắn!
Nhưng mà... Nếu không nói, sẽ có chút tiếc nuối!
Hơn nữa nàng cũng muốn nỗ lực tranh thủ hạnh phúc cho chính mình!
Hiện tại khó khi được gặp được, nếu như không nói thì sẽ không còn cơ hội, nàng không muốn chính mình phải tiếc nuối!
Mặc kệ kết quả như thế nào, nàng cảm thấy nàng hẳn là biểu đạt tâm ý của mình một chút, sau đó lại tranh thủ vì hạnh phúc của chính mình!
Trong lòng Bát công chúa kịch liệt giãy giụa, sau đó hạ quyết tâm nói:
"Ôn nhị công tử, tôi có chuyện muốn nói với huynh, chúng ta qua bên kia nói đi!" Bát công chúa chỉ vào căn đình ở hồ bên kia.
Bát công chúa nói xong liền xoay người đi đến căn đình bên hồ, bước chân có chút vội vàng, không cho Ôn Hậu cơ hội từ chối.
Ôn Hậu nhìn bóng dáng hận không thể chạy của nàng: "..."
Quả nhiên tâm hồn nàng vẫn là một đứa trẻ con, vừa đi vừa hận không thể nhảy nhót!
Ôn Hậu tuy rằng có chút kinh ngạc vì Bát công chúa có chuyện muốn nói với mình, nhưng ngẫm nghĩ một chút thì cũng đi theo nàng. Hắn nghĩ nàng hẳn là nói về chuyện của Noãn nhil
Trong xe ngựa
Bát công chúa vén mành xe ngựa lên, nhìn đường phố phồn vinh đông đúc ngoài cửa sổ.
Đây là nơi nàng sinh sống mười mấy năm, nơi nàng quen thuộc, chính là...
Về sau nàng sẽ rời đi nơi này, đi đến một nơi xa lạ, bốn phương tám hướng đều là sa mạc?!
Nếu hắn không thích mình!
Cũng không đúng, hắn nói hắn thích mình giống như muội muội!
Nắng thu vàng óng chiếu vào mặt Bát công chúa, một giọt nước mắt trong suốt như pha lê rơi xuống song cửa sổ.
Trong đầu Bát công chúa không khỏi nghĩ tới một màn vừa rồi.
Ánh chiều tà lặng lẽ chiếu vào nam tử tuấn mỹ, kéo dài một cái bóng đen làm cho hắn trông có vẻ cao lớn hơn.
Thiếu nữ ngẩng đầu, nhìn trước nam tử tuấn mỹ trước mặt, có chút ngượng ngùng hỏi: "Ôn nhị công tử, tôi thích huynh, huynh có thích tôi không?”
Thiếu niên rõ ràng có hơi sửng sốt một chút, giống như không nghĩ nữ hài sẽ nói như vậy, một lúc lâu sau hắn mới thật cẩn thận, chậm rãi nói ra từng câu chữ: "Bát công chúa là bạn tốt của Noãn nhị, tính tình rộng rãi, giống như một người muội muôi, đương nhiên là tôi thích, tuy rằng trèo cao, nhưng hạ quan cũng thích và đối xử với Bát công chúa như đối xử với muội muội, giống như Noãn nhi, Nhiên nhi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận