Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1336: Lấy Danh Nghĩa Của Muội

Chương 1336: Lấy Danh Nghĩa Của MuộiChương 1336: Lấy Danh Nghĩa Của Muội
Nhà ai có cách kiếm được bạc đều cố gắng che giấu, chỉ nghĩ muốn nhà mình kiếm hết bạc của thiên hạ này.
Chỉ có nha đầu này lại công bố cho thiên hạ biết!
Trong lòng Nạp Lan Cẩn Niên có một suy nghĩ nhưng vẫn chưa nói ra.
Ôn Noãn tiếp tục nói: "Ngoài việc nuôi ong lấy mật, ta cảm thấy triều đình vẫn có thể cho những thôn nghèo hoặc thôn trấn cách để làm giàu. Tựa như có thể làm đậu hủ, sợi đậu phụ khô, chao, đậu tương... Và các sản phẩm làm từ đậu nành nói cho dân nghèo biết, để họ có thể lấy đó làm nghề cho bọn họ.
Sau đó người dân nghèo có việc để mưu sinh, cuộc sống cũng sẽ tốt hơn!
Người nghèo càng ít, Nạp Lan quốc chúng ta cũng sẽ càng phát triển giàu mạnh!
Cách làm của những món này rất đơn giản, ta có thể viết ra để cho triều đình đi phổ biến."
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Ôn Noãn, hắn vươn tay cầm lấy tay nàng: "Lúc này không lấy danh nghĩa triều đình phát triển nữa mà sẽ lấy danh nghĩa của muội."
Ôn Noãn nghe xong thì ngẩn ra, vẫy tay áo: "Không cần đâu! Cứ lấy danh nghĩa của triều đình là được!"
Dùng danh nghĩa của nàng, Ôn Noãn không muốn kéo thêm hận thù đâu!
Không phải nàng sợi
Mà nàng thấy phiền!
Nàng đưa những phương pháp này ra, làm như vậy cũng không phải vì muốn tiếng tăm hay gia đình có thể thăng quan tiến chức gì.
Nàng cũng không phải muốn làm chúa cứu thế vân vân!
Rất nhiều thứ kiếp trước nàng đã xem tv về chương trình khoa học kỹ thuật, xem video, đọc sách.
Rồi được người khác chia sẻ!
Hơn nữa hiện tại nàng đã là quận chúa, quận chúa có hai đất phong lấy nhiều thuế của dân chúng như vậy. Tục ngữ nói ở vị trí nào thì phải làm việc tương ứng, ở trong khả năng của nàng thì nàng cũng không ngại chia sẻ chút kinh nghiệm.
Nạp Lan Cẩn Niên không trả lời, hắn cầm tờ giấy kia xem một lần.
Không thể giống như trước kia, luôn lấy danh nghĩa của triều đình mà làm việc.
Nàng đã trồng ra được lúa nước cùng lúa mì vụ đông một ngàn cân một mẫu, quyên góp nhiều lương thực như vậy, để cho tám phần dân chúng Nạp Lan quốc được ăn cơm no.
Nhưng cả Nạp Lan quốc có mấy dân chúng biết đây đều là công lao của nàng!
Trước kia bởi vì nhiều nguyên nhân nên lấy danh nghĩa của triều đình là hợp lý nhất.
Nhưng bởi vì vậy, nàng đến huyện Nam Ninh mới bị oan ức.
Một lần là đã đủ rồi!
Không thể có lần tiếp theo!
Nạp Lan Cẩn Niên cầm phương pháp nuôi ong lấy mật của Ôn Noãn đã viết ra vội vàng tiến cung.
Ngự thư phòng.
Hoàng thượng đang nói chuyện cùng Thất hoàng tử.
"Con cũng chưa đủ tuổi, còn là kẻ vô tích sự cả ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng. Cho nên cứ như vậy đi! Trước tiên đi làm ở hộ bội!" Thất hoàng tử: '..."
Cái gì mà gọi hắn là kẻ vô tích sự, chơi bời lêu lổng?
Chẳng lẽ phụ hoàng đã có hiểu lầm gì với hắn sao?
"Phụ hoàng, mấy năm nay hoàng nhi ra bên ngoài, cũng thấy rất nhiều cảnh khó khăn của dân gian, biết cuộc sống của dân chúng khổ cực thế nào!"
Hoàng thượng nghe xong cũng hứng thú: "ỒI Vậy con có nghĩ ra cách để giải quyết sự khó khăn cho dân chúng chưa?”
Thất hoàng tử: '..."
Đây là chuyện dễ dàng giải quyết sao?
Phụ hoàng đã làm Hoàng thượng mấy chục năm, chẳng phải ông nên xử lý saol
Hắn cũng chỉ vừa mới trưởng thành!
Hơn nữa quan lại của Nạp Lan quốc dù lớn hay nhỏ không có mười vạn thì cũng có bảy tám vạn đúng không?
Cũng không thể không có hướng giải quyết?!
Thất hoàng tử nịnh bợ xong rồi lại ném vấn đề trở lại cho ông: "Suy nghĩ của hoàng nhi chắc chắn còn thua kém xa suy nghĩ của phụ hoàng! Phụ hoàng, người đã nghĩ ra được cách nào chưa?"
Hoàng thượng tức đến mức suýt chút nữa đã cởi long hài ném qua đó!
"Trâm bảo con nói thì con cứ nói!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận