Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1348: Lam Gia thon

Chuong 1348: Lam Gia thonChuong 1348: Lam Gia thon
Sau khi người nọ rời đi, Tam hoàng tử mới hỏi nói: "Tiên sinh, ngươi cảm thấy Tuệ An quận chúa muốn làm gì? Nàng là muốn thu nhận thổ sản vùng núi để trợ giúp những người nghèo khổ đó làm giàu sao?"
Đổng Thụy: "Đây là cách trực tiếp nhất! Chỉ sợ Tuệ An quận chúa sẽ làm nhiều hơn. Chỉ là nàng thu tất cả mọi thứ, thật sự làm người ta không nghĩ ra rốt cuộc nàng muốn làm gì? Chẳng lẽ thật sự mở tiệm tạp hóa, chuyên bán những nông sản thu được của nông dân với giá cao??"
"Bổn hoàng tử cũng cảm thấy không đơn giản như vậy, nhưng nàng xây dựng nhiều cửa hàng ở ngoại thành như vậy, hiện tại Đào Nhiên Cư cũng là của nàng, nàng thu mua rồi cho cửa hàng mình sử dụng cũng không có gì bất ngờ."
"Cứ xem đi! Chắc là không đơn giản như vậy. Nhưng mà Nạp Lan quốc, nông dân chiếm tám phần, Tuệ An quận chúa xuất phát từ điểm đó, có thể thấy được nàng rất thông minh. Chỉ là từ trước đến nay Tuệ An quận chúa làm việc luôn nằm ngoài dự đoán, thuộc hạ cũng không đoán được nàng sẽ làm cái gì! Đoán không được cũng không quan hệ, hiểu được học tập đi đôi với thực hành là được!"
Tam hoàng tử gật đầu, sau đó lại gọi một người đến dặn dò một hồi.
Ôn Noãn về tới phủ An Quốc Công, hướng dẫn hạ nhân xử lý thổ sản vùng núi mới mua về buổi sáng hôm nay, xử lý theo cách nàng nói, quả hồng rửa sạch sẽ rồi phơi ráo nước, gọt bỏ vỏ; đậu phộng rửa sạch sẽ, dùng muối, cam thảo, trần bì, bột ngũ vị hương và các loại gia vị khác ướp một chút; hạt dẻ rửa sạch sẽ, cắt một lỗ hổng bên trên, cả khoai lang đỏ nữa, từng cái đều được dặn dò cẩn thận, sau đó buổi chiều nàng lại ra ngoài.
Lần này ra ngoài chính là đi đến thôn phụ nhân đầu tiên bán nấm kia.
Nàng dự định đi đỉnh núi Lâm gia thôn nhìn xem, nếu được thì xây dựng một căn nhà ở trên đỉnh núi Lâm gia thôn, chuyên dùng để trồng nguyên liệu nấm nấu ăn, như là nấm, nấm kim châm, nấm đầu khỉ, nấm mộc nhĩ.
Thời tiết dân dần chuyển lạnh, lúc nấu nồi nấu lẩu có thêm chút nấm kim châm và các loại nấm khác, miễn bàn ngon đến mức nào.
Nhưng mà nàng phải đi hỏi một chút, xem trên núi kia có trông loại nấm nào, sau đó tìm nấm khuẩn, bảo mọi người đào tạo.
Vạn Thọ Tiết sắp tới rồi, người của bốn quốc gia khác đều sẽ đến, nếu gieo trồng được đủ loại nấm ăn, chắc chắn bọn họ sẽ mua rất nhiều trở về.
Một là bởi vì ngày mùa đông, những món nấm linh tinh này thật sự rất ít. Thứ hai là bởi vì bọn họ cũng sẽ muốn biết mấy thứ này làm sao có thể gieo trồng vào ngày mùa đông, trời giá rét được!
Như vậy có thể làm bá tánh thôn kia kiếm được một bút tiền, còn là kiếm bạc của người quốc gia khác.
Buổi chiều lúc Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên đi tới thôn họ Lâm ở trấn Đoạn Thụ.
Vốn dĩ bọn họ là muốn lặng lẽ đi vào sau núi trong thôn nhìn xem, không ngờ vừa đến chân núi đã nhìn thấy thím và tiểu cô nương bán nấm vào sáng hôm nay, trong tay bà ấy đang cầm một cái bao tải, bên trong là nấm thu mua được từ các thôn dân khác.
Hai người thấy bọn họ cũng sửng sốt một chút, sau đó phụ nhân dẫn theo tiểu nữ hài nhiệt tình đi lên phía trước: "Công tử, cô nương, các ngươi là tới thu nấm sao? Ngài xem, tôi đã thu mua được ba, bốn cân từ các thôn dân khác! Đều là đã loại bỏ những cây nấm quá nhỏ rồi!"
Tiểu cô nương ngọt ngào chào hỏi một tiếng: "Ca ca, tỷ tỷ."
Ôn Noãn mỉm cười: "Xem như vậy! Tất cả tôi đều muốn, nhưng mà không đủ, bởi vì chúng tôi cần rất nhiều nấm, cho nên muốn đi lên núi nhìn xem. Đại thẩm có thể cùng chúng toi đi lên nhìn xem sao?” Đại thẩm nghe vậy vội nói: "Co thể, đương nhiên có thể. Nhưng mà trên núi không phải lúc nào cũng có nấm! Tôi mang các ngài đi lên nhìn xeml" Phụ nhân sợ Ôn Noãn không tin bà ấy, quyết định dẫn nàng đi xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận