Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1366: Sinh Nhật On Noãn

Chương 1366: Sinh Nhật On NoãnChương 1366: Sinh Nhật On Noãn
Nghe nói sẽ lập tức khai trương!
Nơi đó tiên tốn cũng không ít bạc!
Tuệ An quận chúa chúa lấy đâu ra nhiều bạc như vậy?
Ôn Noãn cũng không biết người khác đang suy nghĩ nàng lấy bạc từ đâu ra.
Trên người nàng có bảo khí, người có quặng sẽ thiếu bạc sao?
Hơn nữa cho dù cái gì cũng không có, chẳng phải nàng còn một vị hôn phu giàu nhất triều đình, một vị tỷ phu tương lai giàu nhất thiên hạ đấy sao?
Muon chút bạc không được sao?
Những ngày tiếp theo, Ôn Noãn vội đến mức chân không chạm đất, lúc thì đi Lâm gia thôn nhìn xem tình hình phòng nấm như thế nào, lúc thì đi Thị Đầu thôn nhìn xem đã cải tạo như thế nào, hơn nữa còn trộm dùng mây tía nuôi dưỡng những cây đào và cây mai vừa mới được trồng.
Thời tiết này cũng không phải là mùa trồng cây ăn quả, dùng mây tía dưỡng một chút là có thể đề cao xác suất sống của chúng nó.
Con phố cửa hàng ở ngoài thành đã tiến vào giai đoạn kết thúc, Ôn Noãn lại mua thêm một đám người, sau đó mấy ngày nay đi lại qua mấy cái thôn, cũng biết một số người, nàng muốn chọn một số người bắt đầu huấn luyện chuẩn bị cho việc khai trương cửa hàng Dưỡng Sinh Lâu ở ngoài thành.
Mấy ngày nay, Nạp Lan Cẩn Niên cũng không biết đang bận rộn việc gì, Ôn Noãn cũng hiếm khi mới gặp mặt hắn.
Cứ vội vàng như vậy đến mồng chín tháng chín.
Mồng chín tháng chín, Tết Trùng Dương, cũng là ngày sinh của Ôn Noãn.
Tết Trùng Dương ở Nạp Lan quốc từ trước đến nay luôn có tập tục đăng cao nhìn xa.
Sáng sớm, Ngô thị đã rời giường tự mình nấu cho Ôn Noãn một chén mì Trường Thọ, bên trên chén mì chỉ có một quả trứng gà.
Trước kia nhà nghèo, mỗi khi có người trong nhà đến sinh nhật, Vương thị hoặc Ngô thị đều sẽ nghĩ cách nấu một chén mì Trường Thọ, bên trên bỏ một quả trứng luộc đã được lột sẵn.
Hiện tại cuộc sống tốt hơn, người một nhà vẫn như cũ, đây là đang nhắc nhở mọi người uống nước nhớ nguồn, nhớ đắng cay ngọt bùi, chớ quên tấm lòng ban đầu.
Ôn Noãn ăn hết một bát mì, sau đó nói với Ngô thị: "Cảm ơn mẫu thân! Mì rất ngon!"
Bữa sáng hôm nay của cả nhà là mì Trường Thọ và trứng luộc.
Sau khi mọi người ăn mì xong, họ tặng quà sinh nhật cho Ôn Noãn.
Vương thị tặng một đôi giày bà tự tay làm.
Vương thị tuổi đã cao, mắt cũng không tốt lắm, hiện tại việc khâu vá này đối với bà có chút khó khăn, đôi giày này tiêu phí không ít tâm tư và thời gian của bà.
Từng đường kim mũi chỉ đêu chứa đựng tình yêu thương của một người bà.
Ôn Noãn ôm Vương thị: "Cảm ơn bà nội! Giày bà nội làm là tốt nhất!"
Vương thị vỗ vỗ lưng Ôn Noãn: "Đi tốt thì mỗi năm bà nội đều làm cho cháu!"
Ngô thị tặng một cái bùa bình an, đây là bà ấy tự mình chép một năm kinh thư, đưa đi Quốc Phật Tự đổi lấy.
Nguyện vọng của một người mẫu thân rất đơn giản, chỉ cần con của mình khỏe mạnh bình an là tốt rồi. Ngô thị tự tay mang cho On Noãn: "Ngày thường đeo nó sẽ phù hộ cho con được an toàn".
"Cảm ơn mẫu thân!" Ôn Noãn ôm Ngô thị.
Ngô thị vỗ vỗ nàng: "Cha con cũng có chuẩn bị quà cho con đấy."
Ôn Nhiên nghe xong lập tức mắt trợn trắng: "Quà của cha năm nào cũng là một văn tiền! Nhiều năm như vậy vẫn chưa thay đổi, như vậy cũng coi như là chuẩn bị sao? Mẹ, không phải mẹ giúp cha chuẩn bị đấy chứ!"
Ngô thị trừng mắt nhìn Ôn Nhiên: "Một văn tiền thì sao? Con ghét bỏ à? Mẹ sẽ nói với cha con sau này không cho con nữal"
Ôn Nhiên vội nói: "Không phải con chỉ đang nói giỡn thôi sao? Mẹ đừng tức giận! Con không chê! Một văn tiền cũng là tiền! Muỗi dù nhỏ cũng là thịt! Không chê, không chê!"
Ngô thị đầu tiên là lấy ra một phong bì đỏ chứa một văn tiền đưa cho Ôn Noãn.
Sau đó lại lấy ra một cái hộp gỗ thật dài, đưa cho Ôn Noãn:
"Noãn nhi, con nhìn xem, đây là quà sinh nhật cha con chuẩn bị cho con."
Bạn cần đăng nhập để bình luận