Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1367: Quà Tặng Sinh Nhật

Chương 1367: Quà Tặng Sinh NhậtChương 1367: Quà Tặng Sinh Nhật
Ôn Gia Thụy trước khi đi sứ đã chuẩn bị quà tặng, là một quyển tập tranh.
Trong tập tranh này có tổng cộng mười bốn bức hình, là bộ dạng của Ôn Noãn từ lúc mới sinh ra cho đến bây giờ.
Thật ra Ôn Gia Thụy mỗi năm đều sẽ vẽ một bức tranh vào ngày sinh nhật của các con, hơn nữa sẽ cùng với Ngô thị làm một chén mì Trường Thọ.
Năm nay bởi vì đột nhiên phải đi sứ, ông mới không có thời gian đón sinh nhật với bọn nhỏ, cho nên ông đã thức suốt đêm vẽ một bức tranh nhờ Ngô thị đưa cho Ôn Noãn.
Ôn Nhiên kinh ngạc: "A, năm nay cuối cùng cha cũng biết thay đổi rồi sao! Tam tỷ, mau mở ra nhìn xem cha tặng cái gì đi!"
Ôn Noãn nhận lấy, mở ra, bên trong là một chồng bức tranh.
Mấy tỷ muội đều đầu thò nhìn qua.
Ôn Noãn lật xem từng bức một.
Đầu tiên là hình ảnh một đứa nhỏ còn trong tã lót, tiếp theo là một cô bé khô gầy ốm yếu khoảng một tuổi, sau đó là cô bé hai tuổi, chỉ là cao lên một chút, nhưng vẫn khô gầy, nhưng đôi mắt rất có thần thái, có linh khí, cười rất thỏa mãn.
Sau đó là 3 tuổi, 4 tuổi...
Tờ giấy rất mỏng, lật từng trang ra làm nàng có cảm giác như nặng cả ngàn cân.
Đây là tình yêu sâu sắc nhất mà người cha dành cho con mình.
Tuy rằng khi đó nàng chưa đến đây, nhưng từ bức tranh, từ ánh mắt của nguyên chủ Ôn Noãn, từ nét bút của người vẽ, nàng có thể cảm nhận được.
Nàng sẽ chăm sóc cho mọi người trong gia đình này thật tốt!
Ôn Nhiên nhìn thấy không khỏi bĩu môi: "Cha thật không công bằng, vì sao sinh nhật chúng ta hàng năm chỉ được cho một văn tiên, nhưng Tam tỷ lại có cả một quyển tranh vẽ!"
Đương nhiên Ôn Nhiên cũng không phải ghen tị, nàng chỉ là nghĩ cha nhất định là cảm thấy tương lai Tam tỷ sẽ nuôi không lớn, cho nên hàng năm đều vẽ tranh Tam tỷ làm kỷ niệm!
Ngô thị trừng mắt nhìn Ôn Nhiên một cái: 'Mấy huynh đệ tỷ muội các con đều có! Yên tâm đi! Cha con chờ các con trưởng thành mới cho các con xem đấy!"
Ôn Nhiên nghe vậy cười nói: 'Mẫu thân, con cũng muốn nhìn xeml"
Ôn Nhu cùng Ôn Hinh cũng nói: "Mẹ, con cũng muốn nhìn một chút!"
"Chờ đến sinh nhật các con rồi xeml"
Tiếp theo là quà của Ôn Nhu cùng Ôn Hinh, Ôn Nhu tự làm một bộ váy, Ôn Hinh tự làm một cái bánh kem.
Quà tặng không quý trọng, nhưng đều là tấm lòng chân tình, tiêu tốn nhiều tâm tư.
Ôn Thuần cũng gửi một món quà sinh nhật đến, đó là một bộ bút lông sói với nhiều kích cỡ khác nhau do hắn tự tay làm.
Mỗi một ngòi bút lông có màu vàng nhạt hơi ngả sang màu đỏ, nhìn rất bắt mắt.
Nhìn kỹ mỗi sợi lông đều đứng thẳng, phần eo thô tráng, gốc hơi mỏng.
Sau khi làm ướt ngòi bút, véo thành hình dẹt, có thể thấy đỉnh lông trong mờ và có màu vàng nhạt.
Đây là bút lông sói hạng nhất! "Bút của đại ca làm là dùng tốt nhất!" On Noãn yêu thích sờ không buông tay.
Ôn Hậu nhìn đều có chút ganh ty: "Đại ca nặng bên này nhẹ bên kia!"
Vào ngày sinh nhật của mình, hắn chỉ tặng cho mình có một quyển é giới tử thư ) , đây là có ý gì vậy?!
Muội muội là ruột thịt còn đệ đệ thì không phải sao?
Ôn Nhiên không thích những thứ này, đại ca tặng cho nàng lễ vật, nàng cũng rất vừa lòng! Đại ca mỗi năm đều tặng một nửa vốn riêng cho chính mình đấy!
Ôn Noãn nhìn về phía Ôn Nhiên: "Nhiên nhi, quà của tỷ đâu?"
Ôn Nhiên đưa cho Ôn Noãn một lọ thuốc viên: "Thuốc giải độc mới nghiên cứu ra, mỗi ngày uống một viên, cam đoan sau một năm sẽ bách độc bất xâm! Muội đã luyện đủ một năm! Tam tỷ cứ yên tâm ăn!"
Loại đan dược giải độc này rất khó tìm dược liệu!
Có thể nói là tùy duyên.
Ôn Lạc đi theo Lâm sơn trưởng học hành ở phủ Giang Hoài, hắn cũng gửi đến một món quà, là một khối ngọc bội bình an tự mình mài giũa.
Quà của mọi người chuẩn bị đều tiêu tốn đầy đủ tâm tư.
Sau khi cả nhà tặng quà xong, Ôn Nhiên kinh ngạc nói: "Thập Thất ca đâu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận