Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1382: Thịnh Tình Không Thể Chối Từ

Chương 1382: Thịnh Tình Không Thể Chối TừChương 1382: Thịnh Tình Không Thể Chối Từ
Thôn dân nghe xong thì vẫy tay.
"Không được! Ăn không hết thì từ từ ăn! Dùng không hết có thể tặng người. Làm gì có đạo lý quà đã tặng rồi còn mang về!"
"Ta sẽ không mang về, đã lấy ra còn mang về chẳng phải là tốn công sức sao? Để ta đưa vào bên trong thành cho Tuệ An quận chúa!"
"Đúng vậy, quà tặng vốn dĩ cũng không nhiều còn mang về làm gì? Ôn cô nương có thể ăn cùng người nhà, ăn hết rồi thì nơi đó của chúng tôi vẫn còn! Ôn cô nương thích gì thì cứ ăn, ăn hết rồi lần sau chúng ta lại đưa đến nữa!"
Nói xong lời cuối cùng, có vài thôn dân trực tiếp đuổi Ôn Noãn đi.
Cũng do mấy ngày trước Ôn Noãn hay tới chỗ bọn họ, khiến cho mọi người đều quen biết nhau, mà nàng cũng không có kiêu ngạo, nên tất cả mọi người đều xem nàng là ân nhân, cũng như đứa nhỏ trong nhà của mình mà đối đãi.
"Ôn cô nương, cô nương vào thành đi! Không cần phải đợi chúng tôi! Chúng tôi sẽ đưa những vật này vào trong!"
"Đúng vậy, không cần đợi chúng tôi! Chúng tôi sẽ tự mình đưa đến đó!"
Bọn họ đưa những thứ này vào rồi sẽ rời dil
Ôn cô nương có không muốn nhận cũng không được!
Ôn Noãn dở khóc dở cười, những thôn dân này cũng quá nhiệt tình.
Xem ra không thể nào không nhận lấy.
Ôn Noãn nhìn thoáng qua sắc trời, đợi bọn họ xếp hàng vào thành, sau đó đem những vật này đưa đến phủ của nàng rồi mới rời đi, không chừng sẽ không có thời gian ra khỏi thành.
Ôn Noãn suy nghĩ rồi nhân tiện nói: "Được rồi, tấm lòng của mọi người ta đều nhận, nhưng mà hiện tại thời gian không còn sớm, mọi người đưa những vật này vào thành thi sẽ không kịp ra khỏi thành. Hay là thế này đi! Mọi người đem những món đồ này đưa đến bên kia, ta sẽ cho người đưa vào thành, được chứ?"
Lâm thôn trưởng nghe xong nhân tiện nói: 'Nhưng mà có nhiều đồ như vậy, Ôn cô nương còn phải tìm người chuyển đồ đi như vậy chẳng phải là rất phiền phức sao? Không sao đâu, chúng tôi sẽ đưa vào bên trong cho cô nương! Không ra kịp ngoài thành thì chúng tôi ở lại trong thành ngủ một đêm!"
Những thôn dân khác đều gật đầu: "Đúng, cứ để chúng tôi đưa vào cho! Không thể gây thêm phiền phức cho cô nương!"
"Đưa vào thành cũng chỉ đi đường thêm vài bước, không sao, chúng tôi không thể ra ngoài thành kịp thì có thể ở trong thành nghỉ ngơi, trước khi ra ngoài chúng tôi cũng đã dặn dò người trong nhà rồi."
"Đúng! Đầu đã dặn dò xong hết rồi."
Bọn họ đến để tặng quà cho Tuệ An quận chúa, chứ không phải đưa thêm phiên phức đến cho Tuệ An quận chúal
Ôn Noãn nghe xong cũng nói: "Vậy được rồi!"
Nếu bọn họ đều đã dặn dò với người nhà, vậy thì người ta đã không sợ phiên phức đưa quà đến tận cửa cho nàng, thì dù thế nào cũng phải mời bọn họ ăn một bữa cơm, vả lại cũng phải sắp xếp một nơi thật tốt để bọn họ nghỉ chân đêm nay.
Ôn Noãn biết nếu bọn họ không ra khỏi thành kịp, có lẽ sẽ đi đến khách điếm thuê một phòng loại kém nhất, sau đó mười mấy thôn dân chen chúc nhau cùng một chỗ, tạm ở qua một đêm. Nạp Lan Cẩn Niên nghe xong, hắn nhìn thoáng qua Lâm Phong ở phía sau: "Lâm Phong, ngươi sắp xếp cho những thôn dân này vào thành."
"Dạ!" Lâm Phong lập tức trả lời.
Sau đó hắn ta nói với những thôn dân này: "Mọi người xin hãy đi theo ta đến đây, chúng ta đi đường bên kia vào thành đi!"
Thôn dân nhìn về phía Ôn Noãn.
Ôn Noãn gật đầu: "Mọi người đi theo hắn qua bên đó đi!"
Thôn dân nghe xong liền phụ giúp một tay đẩy xe rời khỏi hàng ngũ đang xếp hàng, đi theo sau Lâm Phong.
Lâm Phong dẫn bọn họ đến một cánh cổng khác để vào thành.
Nơi đó là lối đi đặc biệt, Nạp Lan Cẩn Niên mỗi lần vào thành đều sẽ đi lối đó.
Những quan viên mang theo thư vô cùng quan trọng cũng đi cổng đó để vào thành.
Lâm Phong đưa bọn họ đến nơi đó để vào thành cũng cần phải kiểm tra nhưng không cần đóng phí.
Vả lại cũng không cần chen chúc với những người khác, nên đi vào trong rất nhanh.
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên đi theo sau bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận