Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1400: Deu Xấu Xa Như Nhau

Chương 1400: Deu Xấu Xa Như NhauChương 1400: Deu Xấu Xa Như Nhau
Mấy tiểu nhị đứng ở ngoài cửa oán trách.
Phố mà Phủ Thừa tướng ở, những gia đình ở trong đó đều làm quan nhất phẩm, nhị phẩm.
Hôm nay gia quyến của các đại thần đều đến phố Vĩnh An ở ngoài thành mua rất nhiều đồ, lúc này cũng đúng lúc giao hàng tới.
Bọn họ ồn ào như vậy, cũng khiến cho nhiều tiểu nhị và gia đinh của phủ đệ khác đều nhìn qua.
Những người đó đều bàn tán: "Phủ Thừa tướng đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại tranh cãi lớn như vậy?"
"Dường như mua đồ mà không có bạc trả, nên muốn trả hàng!"
"Không thể nào? Nếu không có bạc vậy còn mua nhiều đồ như vậy làm gì? Đây chẳng phải phùng má giả làm người mập sao?"
"Có lẽ là do Lý cô nương mua, sau đó Thừa tướng phu nhân cảm thấy tốn quá nhiều bạc cho nên mới trả hàng! Lý Thừa tướng hiện tại đã vê hưu, mà trại hoa cũng đã bị hủy, có thể là không có dư dả gì!"
"Chậc chậc, cũng không cần đến mức như vậy chứ! Cả một gia tộc thế gia vậy mà không còn chút của cải nào sao?"
Lý quản gia nghe mọi người bàn tán như vậy, ông ta nhìn sang trái phải mặt cũng đều đen, nếu để những người của phủ khác biết được phủ của bọn họ không có bạc, vậy thì sau này ra ngoài cũng không thể ngẩng đầu lên được!
Mà phu nhân còn là người coi trọng thể diện như vậy, sẽ giết ông ta mất!"
Ông ta vội nói: "Các ngươi vì sao lại như vậy chứ! Sao không được trả hàng? Ta đã nói phu nhân nhà ta đã mua rất nhiều thứ giống như vậy cho cô nương nhà ta! Làm gì có chuyện ép mua ép bán như vậy? Hành vi như vậy chẳng phải là của bọn cướp sao?"
"Trả hàng thì trả hàng, nhưng mà hàng chúng ta đã đưa đến cửa, trả hàng cũng phải bồi thường tiền, số bạc phải trả phải bằng một phần ngàn những đồ vật đã mua! Đây chính là luật! Còn phải bồi thường một lượng bạc phí vận chuyển! Nơi này của ta tổng cộng là ba mươi vạn lượng, một phần ngàn chính là ba trăm lượng, mà một ngàn phần thì có... gần. . Là ba trăm lượng! Tổng cộng là ba trăm linh một lượng!"
"Chỗ ta là mười vạn lượng, một phần một ngàn là một trăm lượng! Phí vận chuyển là một lượng, tổng cộng một trăm linh một lượng!"
"Chỗ ta cũng..."
Mồ hôi lạnh trên trán của Lý quản gia đều đổ ra!
Tiên bồi thường cũng vài trăm lượng!!
Phu nhân mà biết có lẽ sẽ bất tỉnh nữa!
Bát công chúa ở trên cây ôm chặt cái cây, trong lòng mặc niệm: Nhất định phải khiến cho bọn họ lấy bạc ral
Ôn Noãn nhìn thấy xe ngựa từ xa đang đến gần, nàng nhếch miệng.
Nàng ngắt một chiếc lá từ trên cây ném lên trên người của tiểu nhị của cửa hàng bạc, Trương Viễn.
Trương Viễn này có chút thông minh, Ôn Noãn đã huấn luyện hắn một đoạn thời gian, để hắn trở thành một tiểu quản sự!
Là người mà nàng đã chọn để tập trung bồi dưỡng.
Trương Viễn đột nhiên phát hiện có lá cây rơi lên trên vai mình, hắn vô thức ngẩng đầu nhìn lên.
Sau đó thế mà lại nhìn thấy tiểu chủ nhân của mình. Tiểu chủ nhân không có việc gì lại trèo lên cao như vậy, muốn hu chết người sao?
Ôn Noãn dựng ngón trỏ lên với hắn, ý bảo hắn không cần lên tiếng, sau đó chỉ về một phía nào đó.
Sau khi Ôn Noãn xác định hắn thấy động tác của mình, lại trốn vào trong cành lá rậm rạp.
Trương Viễn rất thông minh, lập tức thu lại ánh nhìn giống như không có việc gì, sau đó giả vờ lơ đãng nhìn về phía mà Ôn Noãn đã chỉ.
Hắn chỉ nhìn thấy một chiếc xe ngựa đang từ xa đi đến gần!
Không cần phải nói, đây chắc chắn là xe ngựa của Lý cô nương!
Trương Viễn vừa suy nghĩ, trong lòng đã có cách để đối phó.
Thất hoàng tử, An Thân vương thế tử, Ninh vương thế tử, ba người đều trốn ở trên cây, cũng nhìn được động tác mờ ám của Ôn Noãn thu vào trong mắt!
Ba người đều quay đầu nhìn về phía Ôn Noãn đã chỉ.
Cũng nhìn thấy một chiếc xe ngựa đang chạy vê.
Bọn họ còn chưa nhận ra đó là xe ngựa của Lý Uyển Uyển đã trở về!
Vừa rồi bọn họ chỉ lo xem náo nhiệt bên dưới, mà Tuệ An quận chúa đã nhìn khắp bốn phương tám phía, tai cũng lắng nghe khắp nơi
Quả nhiên, đúng là cùng loại người với Cẩn vương thúc!
Đều xấu xa như nhau!
Trương Viễn nháy mắt với tiểu nhị của mấy cửa hàng khác, hắn lặng lẽ chỉ về một phía.
Bạn cần đăng nhập để bình luận