Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1405: Tro Ve

Chuong 1405: Tro VeChuong 1405: Tro Ve
Người tới cửa đòi nợ đều đi vào.
Ngoài cửa phủ Thừa tướng đã không còn náo nhiệt để xem, mấy người đứng trước cửa phủ cũng lục tục rời đi.
Nhóm người Ôn Noãn mới nhảy từ trên cây xuống.
Bởi vì xe ngựa không đỗ ở gần đây, mấy người men theo con đường rời khỏi phủ Thừa tướng, đi về phía An Quốc Công phủ.
Bát công chúa đè nén sự hưng phấn của mình, phấn khởi nói: "Noãn Noãn, quả nhiên cô đoán đúng rồi! Thừa tướng đại nhân trả bạc thật!"
Ôn Noãn cười: "Chuyện này rất bình thường. Làm người ai cũng có lòng tự trọng, mà người càng có thân phận có địa vị lại càng để ý đến mặt mũi và thanh danh.
Nhiều người đứng nhìn như thết Đã từng là thừa tướng đại nhân cấp bậc cao hơn người, đương nhiên không có khả năng làm ra chuyện trả hàng, sau đó bị mọi người suy đoán và nhạo bác đủ kiểu. Như vậy sẽ gây ảnh hưởng quá lớn!"
An Thân Vương thế tử không khỏi hỏi: "Ngoại trừ mất hết mặt mũi, quận chúa Tuệ An cảm thấy còn bị ảnh hưởng gì nữa? Mất mặt mũi, còn đỡ hơn tổn thất mấy chục vạn lượng đúng không!"
Đám người Bát công chúa và Thất hoàng tử nhìn cũng nhìn về phía Ôn Noãn.
Ôn Noãn: "Bạc có thể kiếm, nhưng mà mất mặt, mất thanh danh thì rất khó để kiếm lại! Hơn nữa, nếu như mua đồ lại không có đủ bạc để trả, có thể sẽ ảnh hưởng đến hoạt động của một số ít sản nghiệp dưới quyền sở hữu của Lý thừa tướng. Như thế sau này ông ta sẽ càng khó kiếm được bạc."
Ôn Noãn kiên nhẫn giải thích một chút.
Bát công chúa ngẫm nghĩ, gật đầu: "Đúng là đạo lý này."
"Nhưng mà, Noãn Noãn, cô đoán xem rốt cuộc thừa tướng đại nhân đã nói gì với Lý Uyển Uyển? Ta cảm thấy sắc mặt Lý Uyển Uyển không đúng lắm!"
"Chắc hẳn thừa tướng đại nhân bảo nàng ta tự chi bạc ra! Không phải người cha người mẹ nào cũng bắt đầu tích cóp của hồi môn cho con cái từ khi mới sinh ra sao? Ta đoán chắc hẳn Lý thừa tướng bảo Lý Uyển Uyển lấy số bạc dùng để làm của hồi môn cho nàng ta ra thanh toán."
Bát công chúa nghe xong cũng cảm thấy khá đúng, nàng không khỏi ca ngợi: "Noãn Noãn, cô quá lợi hại! Gì cũng biết!"
Ôn Noãn cười: "Ta chỉ đoán mà thôi. Rốt cuộc có thể khiến Lý Uyển Uyển bày ra sắc mặt khó coi như thế, chắc hẳn nội dung trong lời nói của Lý thừa tướng có gây tổn hại đến ích lợi của nàng ta. Mà nàng ta có ích lợi gì dễ bị tổn hại chứ? Vậy chỉ có thể là của hồi môn."
Nữ tử triều đại này, không có một ai không coi trọng của hồi môn!
Bởi vì đây chính là tự tin của các nàng sau khi về nhà chồng!
Nữ tử có của hồi môn phong phú, mới có thể đi đứng thẳng lưng được!
An Thân Vương thế tử nhìn thoáng qua quận chúa Tuệ An, tuy rằng đây là lần đầu tiên tiếp xúc, nhưng mà quận chúa Tuệ An thấu hiểu nhiều vấn đề hơn rất nhiều cô nương khác!
Các cô nương ở tầm tuổi này như nàng, hắn thường xuyên nghe thấy bọn họ thảo luận về những đề tài ví dụ như quần áo của ai đẹp hơn, thiếu niên nào tốt, một số ít người vừa vô tri vừa nông cạn!
An Thân Vương thế tử nghĩ đến bức tranh ở Tứ Quý Nhu Thường kia, hắn nảy ra tâm tư, vừa hay mấy hôm trước phụ vương khôi phục lại như bình thường, la hét nói muốn tổ chức triển lãm tranh gì đó, nhân cơ hội tuyển đồ đệ! Vốn dĩ hắn không định làm, ai biết tới khi nào bệnh dễ quên của phụ vương lại tái phát.
Đấn lúc đó hắn sẵn tiện mời quận chúa Tuệ An đến tham gial
Nhìn nàng vẽ tranh như thế, có thể nhìn ra kỹ năng vẽ của nàng!
Phủ Thừa tướng và An Quốc Công phủ cũng cách nhau không xa, đi thêm mười lăm phút mấy người đã sắp đến An Quốc Công phủ.
Lúc này Thất hoàng tử mới mở miệng nói: 'Sắp đến thời gian ăn cơm rồi đúng không! Chúng ta ghé chỗ nào ăn đây?"
An Thân Vương thế tử nhìn thoáng qua mặt trời trên đỉnh đầu, còn lâu lắm mới xuống núi!
Nhưng mà, hắn quyết định trực tiếp làm lơ: "Đúng thết Ra ngoài đi dạo lâu như thế, lại leo cây gì đó, đúng là vừa mệt vừa đói! Chúng ta đi tìm chỗ nào ăn chút gì đi!"
Sắp đến An Quốc Công phủ, đương nhiên ghé sang An Quốc Công phủ là tiện nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận