Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1416: Chơi Cờ

Chương 1416: Chơi CờChương 1416: Chơi Cờ
Không tiếp tục làm khó Ôn Noãn, ông ấy nhìn về phía Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa biết chơi cờ không?"
Xem một người chơi cờ cũng có thể nhìn thấu nhân phẩm của người đó.
Vì vê sau có thể mỗi ngày đến phủ An Quốc Công ăn cơm, thế tử An Thân Vương vội nói: "Phụ vương, Tuệ An quận chúa biết vẽ tranh."
Phụ vương thích nhất là người biết vẽ tranh.
An Thân Vương nghe vậy cũng không cảm thấy bất ngờ, hiện tại cô nương nào cũng đều biết vẽ một chút, nhưng biết và vẽ đẹp là một khoảng cách rất xa.
Lát nữa có một cuộc thi vẽ tranh, cho nên một lát nữa ông ấy có thể nhìn thấy kỹ thuật vẽ tranh của Tuệ An quận chúa.
Không vội!
Hoàng hậu tương lai của một nước, dù thế nào ông ấy cũng phải cẩn thận xem xét.
Phụ hoàng giao di chiếu cho ông ấy bảo quản, ngôi vị hoàng đế giao cho hoàng huynh kế thừa, cũng là đã khảo cứu rất nhiều phương diện.
Chính là bảo bọn họ cẩn thận nhìn xem trong tương lai Thập Thất hoàng đệ có năng lực kế thừa đại thống hay không.
Hiện tại không cần nghi ngờ gì nữa, Thập Thất hoàng đệ thật sự có năng lực đó. Nhưng ông ấy lo lắng hắn cũng giống phụ hoàng, trầm mê nữ sắc, sau đó làm Nạp Lan quốc lại lần nữa đi vào con đường xuống dốc.
Khó khăn lắm Nạp Lan quốc mới lại lần nữa bò lên, cũng không thể trượt xuống thêm lần nữa.
Hiện tại tứ quốc như hổ rình mồi, thực lực không ngừng mạnh thêm.
Năm đó Thái Tổ hoàng đế đánh hạ một mảnh giang sơn cũng không dễ dàng, đó là bao nhiêu người chảy máu tươi đổi lấy!
Bọn họ là con cháu đời sau, không khai cương vùng đất hoang được, nhưng cũng không thể để mất nước!
Mà hiện tại tình hình của ông ấy là như vậy, thậm chí ông ấy còn lo sợ một ngày nào đó ông ấy sẽ quên mất mình là ai.
Cho nên di chiếu truyền chỉ kia, hiển nhiên ông ấy phải nhanh chóng giao cho Thập Thất hoàng đệ.
Nhưng mà hắn cưới một Vương phi mê hoặc chúng sinh như vậy, lỡ như hắn trâm mê nữ sắc, không quan tâm đến quốc sự thì phải làm sao bây giờ?
An Thân Vương không yên tâm, tự nhiên là phải cẩn thận quan sát Ôn Noãn một chút.
Nếu phẩm hạnh của nàng không tệ, hiểu chuyện hiểu lý lẽ, trong lòng có thiên hạ bá tánh, vậy hoàng đệ của mình cưới một Vương phi xinh đẹp như hoa như vậy, ông ấy cũng giơ hai chân lên tán thành.
An Thân Vương trừng mắt nhìn thế tử An Thân Vương một cái.
Nhi tử này không phải thân sinh đúng không!
Thế tử An Thân Vương sờ cái mũi, trong lòng buồn rầu: Phụ vương, một ngày nào đó người sẽ hiểu nỗi khổ của nhi tử!
Ôn Noãn cười khiêm tốn nói: "Chơi cờ, thần nữ biết một ít".
An Thân Vương gật đầu: "Tuệ An quận chúa cùng chơi một ván cờ với bổn vương, như thế nào?"
"Có thể chơi cờ với An Thân Vương là vinh hạnh của thần nữ." Ôn Noãn cũng nhìn ra An Thân Vương là cố ý kiểm tra mình. Ôn Noãn cũng không so đo những chuyện này, dù sao việc này cũng không xem là khó xử, đây là một phương thức biểu đạt tình yêu một huynh trưởng đối với đệ đệ của mình mà thôi.
Gã sai vặt của An Thân Vương lập tức chuẩn bị bàn cờ.
Rất nhanh, bàn cờ đã được lấy tới.
Ôn Noãn và An Thân Vương chọn quân cờ, cờ vây lấy quân đen làm chủ, An Thân Vương dùng chính là quân đen, Ôn Noãn dùng là quân trắng.
An Thân Vương tùy ý đặt một quân cờ đen lên bàn cờ.
Ôn Noãn đuổi kịp.
Ôn Noãn vừa đặt xuống một quân cờ trắng, An Thân Vương lập tức đuổi kịp.
Ôn Noãn cũng đuổi theo tốc độ ra cờ của An Thân Vương, giống như không cần súy nghĩ vậy, lập tức đi theo đặt quân cờ.
Đây chỉ là mới bắt đầu, không cần sút nghĩ cũng không có gì bất ngờ.
Nạp Lan Cẩn Niên ngồi bên người Ôn Noãn, nhìn về phía hoàng huynh của mình: "Hoàng huynh, nếu Tuệ An quận chúa thắng thì có khen thưởng gì không? Huynh còn chưa tặng lễ gặp mặt cho em dâu của huynh đâu!"
Ôn Noãn: '..."
Ở trước mặt nàng đòi lễ gặp mặt như vậy, nàng có chút ngại ngùng.
An Thân Vương trừng mắt liếc hắn một cái: Sao ông ấy lại có một hoàng đệ mặt dày vô sỉ như vậy?
"Thắng thì có khen thưởng, thua sẽ bị phạt! Như thế nào?”
Như vậy, nếu phẩm hạnh của Tuệ An quận chúa không vượt qua cửa ải của mình thì ông ấy sẽ mượn cớ này đưa ra yêu cầu từ hôn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận