Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1418: Sao Có Thể

Chương 1418: Sao Có ThểChương 1418: Sao Có Thể
Thế tử An Thân Vương nhìn Ôn Noãn đánh cờ, cũng nhịn không được mà che mặt!
Tuệ An quận chúa chơi cờ cũng thật quá không có kết cấu!
Thật sự là thảm không nỡ nhìn!
Khó trách vừa rồi Thập Thất hoàng thúc nói thua không cần trừng phạt.
Hắn ta biết mà, nói cái gì mà lo lắng phụ vương của hắn ta thua sẽ bị trừng phạt, đều là giả!
Thế tử An Thân Vương hận không thể tiến lên giúp đỡ Ôn Noãn, nếu giúp nàng có thể đến phủ An Quốc Công phủ ăn cơm hằng ngày!
Trong lòng An Thân Vương có chút tức giận, nhưng nể mặt Nạp Lan Cẩn Niên, ông ấy không thể hiện ra một chút nào cả, vẫn tiếp tục chơi cờ.
An Thân Vương lại đặt xuống ba quân cờ, Ôn Noãn theo sát nút, không hề tự hỏi.
An Thân Vương lại lần nữa cam một quân cờ màu đen, vừa định đặt xuống thì đồng tử co rụt lại!
An Thân Vương trừng lớn mắt, toàn bộ cơ thể đến rướn về phía trước.
Han không thể rớt tròng mắt xuống bàn cời
Sao có thể?II!
Xem ván cờ này, nước cờ tỉnh tế kỳ diệu, thay đổi thất thường, không có cách nào phá giải!
Ông ấy, ông ấy, ông ấy thế mà lại thual
Không sai, ông ấy thual
Hiển nhiên chưa đến mười bước nữa ông ấy sẽ thual
Thế tử An Thân Vương cũng xoa đôi mắt của mình.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn An Thân Vương, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng, đó là ánh sáng kiêu ngạo: "Hoàng huynh, huynh thua rồi!"
An Thân Vương ngồi ngay ngắn, nghiêm túc nói: "Vừa rồi là bổn vương sơ ý! Lại chơi một lần!"
Ông ấy tự nhận cờ nghệ của mình là thiên hạ đệ nhị, chỉ có một mình Nạp Lan Cẩn Niên là dám nhận thiên hạ đệ nhất, sao có thể thua được?!!
Nạp Lan Cẩn Niên khinh bỉ nhìn ông ấy một cái: "Hoàng huynh, đã nói nhất ngôn cửu đỉnh mà!"
An Thân Vương lại lân nữa thổi râu trừng mắt: "Bổn vương là nói sự thật! Vừa rồi bổn vương chơi cờ không chú tâm, cho nên ván này không tính! Đều tại đệ vẫn luôn lải nhải bên tai bổn vương!"
An Thân Vương nói tới đây thì dường như phát hiện ra âm mưu của Nạp Lan Cẩn Niên, ông ấy trừng lớn đôi mắt già nua, trừng lớn hơn cả mắt trâu!
Hung hăng liếc Nạp Lan Cẩn Niên một cái: "Bổn vương hiểu rồi! Vừa rồi là đệ cố ý nói chuyện với bổn vương, quấy rối suy nghĩ của bổn vương! Tên gian tế này! Ván này không tính, làm lại ván khác! Tuệ An quận chúa, chúng ta lại chơi thêm một ván đi! Ba trận thắng hai!"
Ôn Noãn cười gật đầu: "Được! Mời An Thân Vương!"
Nạp Lan Cẩn Niên cười nhạo: "Với cờ nghệ của huynh thì dù có đánh mười ván cũng là thua!"
An Thân Vương: "Đừng khinh thường người khác!"
Ông ấy không tin, ông ấy thua Thập Thất hoàng đệ cũng thôi dil
Nếu cũng thua Tuệ An quận chúa thì ông ấy biết giấu mặt đi nơi nào! Ván cờ lại bắt đầu một lần nữa.
Lúc này An Thân Vương cẩn thận hơn rất nhiều.
Một lần Ôn Noãn đặt quân cờ, ông ấy đều tự hỏi trong chốc lát.
Mười lăm phút trôi qua, An Thân Vương binh bại như núi đổi
An Thân Vương không thể tin những gì mình nhìn thấy ở trước mắt!
Nạp Lan Cẩn Niên sửa sang lại ông tay áo một chút, cười nói: "Nhị hoàng huynh, huynh lại thua rồi!"
An Thân Vương không tin tà: "Tên gian tế này, vừa rồi đệ liên tục uống trà, hương thơm của trà làm ta không thể suy nghĩ được! Chắc chắn là đệ cố ý! Đệ ngồi xa bổn vương một chút!"
An Thân Vương không chút khách khí bảo Nạp Lan Cẩn Niên cút đi, sau đó ông ấy nhìn Ôn Noãn với vẻ mặt hòa hòa dễ gần: "Tuệ An quận chúa, chúng ta lại chơi thêm một ván nhé?"
Thế tử An Thân Vương che mặt, hắn không có một phụ vương như vậy.
Đây không phải phụ vương ruột thịt của hắn!
Quá mất mặt!
Ôn Noãn cười gật đầu: "Được! Mời An Thân Vương!"
An Thân Vương lại lần nữa cầm quân cờ đen, chỉ là vừa định đánh xuống thì trừng mắt nhìn Nạp Lan Cẩn Niên một cái: "Cut
Nạp Lan Cẩn Niên đứng lên: "Đương nhiên, hoàng đệ cũng sợ huynh thua lại tìm cớ quyt no
An Thân Vương tức giận đến ngã ngửa một cái: "Cut đi!"
Ông ấy lại nhìn thoáng qua thế tử An Thân Vương, vốn dĩ định nói ngươi cũng cút, nhưng nghĩ đến cái gì đó nên ngậm miệng lại.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua thế tử An Thân Vương: "Chúng ta đi ra ngoài đi! Nếu không lát nữa phụ vương của ngươi lại lấy ngươi làm cớ, không chịu nhận thua! Ngươi cũng biết ông ấy không lật lọng như vậy, nhất ngôn cửu đỉnh như vậy!"
An Thân Vương: '...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận