Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1419: Thả Bay Bản Thân

Chương 1419: Thả Bay Bản ThânChương 1419: Thả Bay Bản Thân
Sau khi hai người Nạp Lan Cẩn Niên đi ra ngoài, An Thân Vương giống như thả bay bản thân vậy, các loại đòi đi lại, rồi đổi lại vị trí. thật sự là cực kỳ vô sỉ!
Sau các loại đi lại và chơi xấu, An Thân Vương vẫn tìm chút đề tài nói chuyện với Ôn Noãn.
Ôn Noãn đều kiên nhẫn để mặc cho ông ấy quấy rối, cũng đáp lại lời nói của ông ấy.
An Thân Vương cũng không muốn thua, cho nên cố ý hỏi một số câu hỏi rất khó, muốn phân tán suy nghĩ của On Noãn.
Chỉ là câu trả lời của Ôn Noãn làm ông ấy rất bất ngời
Sau đó người bị phân tán suy nghĩ lại biến thành ông ấy.
Nhưng mà cách giải thích độc đáo và kiến thức của Tuệ An quận chúa thật sự làm cho ông ấy hổ thẹn vì không bằng!
Giờ khắc này, An Thân Vương đã có cái nhìn hoàn toàn khác về Ôn Noãn.
Chẳng trách Thập Thất hoàng đệ lại thích cái nha đầu này, không tệ! Thật sự không tệ!
An Thân Vương vui mừng đặt quân cờ đen xuống.
Ôn Noãn đi theo đặt một quân cờ trắng xuống: "Vương gia, ngài thua rồi!"
An Thân Vương: "...'
Thual
Nhanh vậy sao?
An Thân Vương nhìn lại, quả nhiên chưa đến ba bước nữa là ông ấy thua!
Không có cách nào xoay chuyển trời đất!
An Thân Vương xua rối ván cờ này: "Ván này không tính, vừa rồi bổn vương suy nghĩ chút chuyện nên không tập trung, đây không phải thực lực của bổn vương! Lại chơi một ván nữa!"
Ôn Noãn thật sự bất lực, nhưng mà lão già xấu xa này cũng không dễ dàng, được rồi, nàng theo ông ấy đi
Ai bảo lát nữa mình sẽ lấy lễ gặp mặt của người ta chứ!
Xem như nể tình quà tặng, nàng nhường ông ấy một chút đi.
Ván tiếp theo, Ôn Noãn ra cờ cô cùng nhanh, mới bắt đầu không lâu đã làm An Thân Vương đau đầu rồi!
Trên trán đều là mồ hôi!
Liên tiếp đi lại.
Sau lần thứ mười đi lại, hai tay An Thân Vương cam một quân cờ màu đen, lúc chuẩn bị đặt quân cờ màu đen xuống một vị trí nào đó.
Ông ấy theo bản năng nhìn thoáng qua biểu cảm của Ôn Noãn.
Lông mày bên trái của Ôn Noãn hơi giật nhẹ.
Trái tim của An Thân Vương đập chậm nửa nhịp!
Lông mày trái giật nhẹ, có ý nghĩa là mình sẽ thua trong vòng mười bước!
Ông ấy đã thua đến mức tổng kết được kinh nghiệm từ biểu cảm của Ôn Noãn!
An Thân Vương nhanh chóng thu tay về: "Bổn vương suy nghĩ lại!"
Ôn Noãn cười gật đầu, vô cùng kiên nhẫn nói: "Được!" An Thân Vương nhìn nửa ngày vẫn không nhìn ra vì sao mình sẽ thua trong vòng mười bước!
Chân mày nhíu thành ngàn nếp gấp!
An Thân Vương lại nhìn chằm chằm bàn cờ một lúc, đột nhiên phát hiện một điểm nào đó!
Ông ấy nhếch miệng cười.
Ông ấy vươn tay định đặt quân cờ màu đen vào vị trí kia, cũng theo bản năng nhìn thoáng qua Ôn Noãn.
Ôn Noãn giãn chân mày ra.
An Thân Vương sợ tới mức vội vàng thu tay trở về.
Chân mày giãn ra là mình sẽ thua trong vòng năm bước!!!
"Bổn vương nhìn lại!"
Ôn Noãn có thể nói cái gì, từ trước đến nay nàng vẫn luôn kính già yêu trẻ, chỉ có thể gật đầu: "Được!"
Nhưng mà nếu cứ tiếp tục như vậy thì đến trời tối chưa chưa xong ván cờ này!
Đương nhiên Ôn Noãn cũng phát hiện trước khi đặt quân cờ xuống, An Thân Vương luôn theo bản năng liếc mắt nhìn mình một cái.
Ôn Noãn dứt khoát thu hồi tất cả biểu cảm của mình bất, gương mặt không cảm xúc nhìn bàn cờ.
Lúc này An Thân Vương lại nhìn bán cờ một khoảng thời gian chừng một chén trà nhỏ, ông ấy lại lần nữa vươn tay ra, muốn đặt quân cờ màu đen vào vị trí nào đó, đương nhiên cũng theo bản năng nhìn về phía Ôn Noãn.
Ôn Noãn: Gương mặt không cảm xúc!
An Thân Vương: ”..."
Biểu cảm này chưa từng gặp!
Ha ha.
Cuối cùng ông ấy cũng tìm được cách giải vây rồi!
"Bang!" An Thân Vương vui mừng đặt quân cờ màu đen vào vị trí đó.
Ôn Noãn nhìn về phía An Thân Vương với gương mặt không cảm xúc: "Vương gia xác định đặt ở vị trí này?"
Giọng điệu bằng phẳng, làm người ta không nghe ra vui hay buồn.
An Thân Vương xác định mình chưa từng nghe giọng điệu như vậy, chưa nhìn thấy biểu cảm này của nàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận