Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1444: Lại Tới Nữa

Chương 1444: Lại Tới NữaChương 1444: Lại Tới Nữa
Mọi người nhanh chóng lấy chăn quấn thủy binh vừa được kéo lên lại!
Rất nhanh, tất cả các thủy binh đã quay lại thuyên.
Lữ Nghiệp hỏi: "Thế nào?"
Bọn lính vừa dùng khăn lông chà lau đầu tóc của mình, vừa nói: "Ta phá hủy hai con thuyền."
"Ta phá hủy một con thuyền."
Mọi người sôi nổi báo ra số thuyền đã phá hư.
Ôn Noãn thống kê một chút, tổng cộng phá hủy 34 con thuyền của kẻ địch, cũng không tệ!
Tổng cộng có 25 người xuống biển, bọn họ dự định mỗi người phá hư một con thuyền rồi bơi về là được.
Bây giờ phá hư thêm mười mấy con thuyền của địch, xem như lời rồi!
Nạp Lan Cẩn Niên hỏi: "Đối phương tổng cộng có bao nhiêu con thuyền, có thăm dò được không?"
Thủy binh dẫn đầu nói: "Bam Cẩn Vương, có khoảng 50 con thuyền, mỗi con thuyền có thể chở 5. 000 người. Tôi nghe khẩu âm của những người đó thì chắc hẳn là người Đông Lăng quốc."
"Người trên những con thuyền còn lại, chắc hẳn là người Nam Cương, người Nam Cương không thể thích ứng với độ ấm của nước biển bên chúng ta, tôi thấy có người nhảy xuống biển bị lạnh tới mức run rẩy cả người, hơn nữa theo như lời bọn họ nói, nghe cũng giống ngôn ngữ của Nam Cương." Một binh lính khác bổ sung thêm.
Như thế thì đội tàu bên này là Đông Lăng và Nam Cương liên hợp!
Nạp Lan Cẩn Niên cũng không thấy ngoài ý muốn, rốt cuộc Đông Lăng và Nam Cương có thể xem như hai nước láng giềng.
Đương nhiên giả dạng làm hải tặc, chỉ cần không có bằng chứng thì không thể nói bọn họ là binh lính của triều đình!
Nếu không để bị bắt được thì vấn đề sẽ càng khó giải quyết!
Giả dạng thành hải tặc sẽ tiện hơn nhiều.
Nạp Lan Cẩn Niên nói với bọn họ: "Lui xuống thay bộ quần áo khác đi!"
"Rõ!" Thủy binh lập tức nói.
Ôn Noãn vẫn luôn nhìn về phía mặt biển, nàng thấy ánh lửa bập bùng: "Đuổi đến rồi!"
Bọn binh lính trên thuyền lập tức cầm lấy cung tiễn trên tay, chuẩn bị sẵn sàng.
Những thủy binh đang định quay về khoang thuyền thay quần áo thì ngừng lại.
"Kiêu ngạo, còn dám đuổi đến đây! Chúng ta nhảy xuống đi, đâm thủng thuyền bọn họ!" Thủy binh dẫn đầu lúc nãy tức giận nó.
"Đúng thế, chúng ta nhảy xuống đi! Tiêu diệt toàn quân bọn họ, để bọn họ có đến mà không có về!"
"Các huynh đệ, nhảy xuống đi!"
Nạp Lan Cẩn Niên nói: "Không được!"
Bây giờ nhảy xuống bơi sang đó, rất dễ bị kẻ địch phát hiện.
Quá nguy hiểm.
Không cầm phải đi tìm chết trong vô nghĩa.
Lời của Nạp Lan Cẩn Niên nói chính là quân lệnh, không được chống lại, tuy rằng mọi người muốn nhảy xuống một lần nữa, nhưng vẫn lớn tiếng hô rõ! Chẳng qua bọn ho không quay về thay quần áo nữa, mà là đứng ở bên cạnh nhìn, sẵn sàng nghênh chiến bất cứ lúc nào.
Lữ Nghiệp nhìn con thuyền càng ngày càng tiến gần nói: "Cung thủ nghe lệnh."
"Bắn!" Lữ Nghiệp ra lệnh một tiếng.
Binh lính trên thuyền nâng cung tiễn trên tay bắn mũi tên ra ngoài.
Con thuyền của quân địch cũng đang bắn tên.
Vừa bắn vừa tiến lại gần.
Lúc này binh lính theo dõi phát hiện lại có con thuyền đến gần rồi!
Hắn lập tức lớn tiếng nói: "Tướng quân, hướng Tây Nam có đội tàu lại gần!"
Lữ Nghiệp nhìn qua đó, quả nhiên lại có đội tàu đến gần rồi, thoạt nhìn số lượng cũng không ít!
"Con mẹ nói Sao lại tới nhanh như vậy.'
Ôn Noãn bình tĩnh nói: "Bọn họ thuận hướng gió."
Nạp Lan Cẩn Niên quay đầu nhìn thoáng qua, nhàn nhạt nói: "Giải quyết những quân địch này trước! Không vội, tới thì tới thôi!”
Lữ Nghiệp: "Vâng!"
Tới thì tới thôi!
Tới, vậy làm cho bọn họ có đến mà không có vêt
Cùng nhau tới càng tốt, nhanh chóng giải quyết, như vậy nửa đêm về sáng bọn họ còn có thể ngủ một giấc.
Đội ngũ quân địch ở một bên khác.
Tướng quân dẫn đầu lớn tiếng nói: "Lại có hoãn binh tới! Chúng ta đẩy tốc độ lên cao nhất đi, chúng ta có nhiều người, chỉ cần lên được thuyền là có thể giết bọn họ không còn một mảnh giáp! Báo thù cho đồng bọn trên chiếc thuyền bị chìm vừa rồi!"
"Dùng tốc độ cao nhất đi, giết bọn bọn không còn một mảnh giáp!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận