Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1470: Chạy Suốt Đêm Về Kinh

Chương 1470: Chạy Suốt Đêm Về KinhChương 1470: Chạy Suốt Đêm Về Kinh
Chỉ có những ngón tay trong lòng bàn tay nắm chặt của nàng ta đang cắm sâu vào da thịt.
Nàng ta lo lắng nhìn người trên xe ngựa: "Người bị thương ở phần đầu thì không thể cưỡng ép tỉnh lại, nếu cưỡng ép tỉnh lại, nói không chừng vừa rồi là do hồi quang phản chiếu."
Mọi người: ”.
Hồi quang phản chiếu?!
Sao có thể?
Giả Tĩnh Như nhìn thấy vẻ mặt lo lắng cùng nghẹn lời của bọn họ, nàng ta cũng chỉ cười: "Nhưng mà với y thuật tài giỏi của Tuệ An quận chúa thì chắc chắc có thể cứu người tỉnh lại. Như vậy ta đã rất an tâm rồi! Ta còn phải đi nữa, cáo tu
Ôn Noãn lắc đầu cười: "Giả thần y quả là y thuật cao siêu! Thế mà còn có thể nhìn thành hồi quang phải chiếu!"
Giã Tĩnh Như dừng bước chân một chút.
Thái y lúc này cũng đang bắt mạch cho lão bá.
Ông ấy bất ngờ: Tuệ An quận chúa thật sự có thể cứu người tỉnh lại chỉ trong một lúc!
Lúc này ông ấy nói với Giã Tĩnh Như: "Cô nương, cô là thần y giả đúng không? Người này rõ ràng là đã có chuyển biến tốt đẹp, làm sao có thể nói là hồi quang phản chiếu? Đệ tử của Lý thân y cũng không thể nào không đáng tin cậy như vậy! Như thế này sao có thể gọi là hồi quang phản chiếu được?"
Lưu Khải cười lớn: "Ha ha... Thái y nói rất đúng, nàng ta chính là thần y giả!"
Lưu Khải cười nhìn Giả thần y: "Giả cô nương, ta cũng không nói sai đúng không, cô nương họ "Giả" mà?"
Giả Tĩnh Như tức đến mặt cũng tái xanh, nhưng nàng ta vẫn mạnh mẽ cười nói: "Thật sao? Chờ thêm vài ngày nữa mọi người sẽ biết lão bá có tỉnh hay không, hay chỉ là hồi quang phản chiếu?"
Nói xong, nàng ta trực tiếp đi lên xe ngựa, bỏ lại nha hoàng dứt khoát rời đi.
Bóng dáng ấy nhìn như đang vừa xấu hổ vừa muốn chạy trối chết.
"Tiểu thư, tiểu thư chờ nô tỳ! Nô tỳ vẫn chưa lên xe ngựa! Tiểu thư..." Nha hoàn áo xanh vội chạy theo qua.
Nàng ta thấy cực kỳ buồn nôn!
Vất vả lắm mới bình thường trở lại, thì đã thấy tiểu thư đã bỏ lại mình rời dil
Đám lính nhìn bóng dáng rời đi của các nàng cũng xùy một tiếng khinh thường.
Đội buôn cũng không nói gì, việc của bọn họ là bán hàng nên coi trọng chính là hòa khí sinh tài, không thể đắc tội với người khác.
Nhưng nếu không thể hiện ra, điều đó cũng không thể hiện trong lòng họ không có suy nghĩ gì.
Trong lòng bọn họ cũng khinh thường người giống như Giả Tĩnh Như.
Nam nhân trung niên vội nói: "Bẩm báo quận chúa, tiểu nhân tên Lý Hâm, nhà ở Nam Thành, Lý phủ."
Ôn Noãn gật đầu, đưa phương thuốc cho hắn: "Lúc nào đến giờ châm cứu thì ta sẽ đi qua đó châm cứu cho lệnh tôn. Đây là phương thuốc, bên trong có một lọ thuốc viên mà ta không mang theo bên mình, ông có thể đến Dưỡng Sinh đường để mual"
Lý Hâm nhận lấy phương thuốc, nhìn thoáng qua dược liệu bên trên, còn có tên của lọ thuốc kia.
Viên thuốc dưỡng sinh chữa bệnh?
Hắn do dự nói: "Tuệ An quận chúa, viên dưỡng sinh chữa bệnh này của Dưỡng Sinh đường đã được tiểu nhân đặt trước! Nhưng mà phải đợi đến tháng hai năm sau mới có hàng. Người xem thuốc này có thể đổi thành thuốc khác được không?”
Đổi thành thuốc khác có tốn tiền hơn một chút thì hắn vẫn có thể mua được, nhưng mà thuốc dưỡng sinh gì đó thì quá khó mua, đều dùng để cứu mạng, cho nên bỏ bao nhiêu tiền cũng không có người nào chịu nhường lại.
Ôn Noãn: "Hiệu thuốc sẽ luôn giữ vài lọ để phòng trường hợp khẩn cấp, đến lúc đó ngươi cứ nói ta bảo ông đi mua là được."
"Tạ ơn Tuệ An quận chúa! Tạ ơn." Lý Hâm nghe vậy thì cực kỳ cảm kích.
Ôn Noãn gật đầu cũng không nói thêm gì.
Nàng đi đến bên cạnh Ôn Gia Thụy: "Cha, người dẫn theo đại đội xuất phát đi! Con sẽ cùng Thập Thất cả trở về kinh phục mệnh trước, thời gian cũng không còn sớm, mọi người cũng nhanh chóng xuất phát!"
Ôn Gia Thụy gật đầu, ông nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên: "Được! Hai người phải chạy suốt đêm sao?"
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: 'Đúng vậy".
Nơi này cách kinh thành cũng không xa, bọn họ chạy suốt đêm thì buổi sáng ngày mai sẽ đến nơi.
Đội vận chuyển bạc ở trạm dịch nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau sẽ phải chạy suốt đêm, có lẽ đến trưa ngày thứ ba thì mới đến kinh thành.
Ôn Noãn có suy nghĩ muốn bàn bạc với Hoàng thượng một chút, cho nên nàng mới trở về trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận