Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1490: Nghi Su 1

Chuong 1490: Nghi Su 1Chuong 1490: Nghi Su 1
Sau ngày nạp chinh của hai tỷ tỷ, những ngày tiếp theo, On Noãn vẫn rất vội vàng, từng nhà đều đang chuẩn bị cho năm mới, toàn bộ kinh thành, từ sớm đến tối, đều có thể thấy khói bếp lượn lờ, đó đều là một số thức ăn mà mọi người chuẩn bị cho năm mới.
Đêm giao thừa hôm nay, sáng sớm rơi một trận tuyết lớn, đón bông tuyết bay lả tả, Ôn Thuần và Vương Kiêu cuối cùng cũng trở ve kịp.
Người một nhà đều nhẹ nhàng thở ra.
Vương thị nhìn cháu trai và đại ca của mình, trái tim đang treo cao cũng thả xuống: "Cuối cùng cũng trở vê, mấy ngày nay làm cho ta ngủ cũng không ngon!"
Vương Kiêu cười: 'Không phải ta đã truyền tin trở về nói bạc của triều đình tới nơi thì cần phải phát bạc cho những bá tánh đó sống qua mùa đông rồi mới có thể trở về sao?"
"Còn không phải do ta lo lắng trời quá lạnh, tuyết rơi nhiều sẽ chặn mất đường hay sao!"
Đã gần một năm Ngô thị không gặp nhi tử của mình, nhìn nhi tử gây hơn không ít, bà ấy nhịn không được mà thấy đau lòng: "Sao lại gầy nhiều như vậy? Có phải không chịu ăn cơm không?"
Ôn Thuần nhìn thân thể của mình một cái, cười: "Không phải gầy đi, mà là do phát triển cao lên! Cho nên thoạt nhìn mới gây hơn!"
Ngô thị nhìn nhi tử đã cao hơn mình một cái đầu, cũng cảm thấy lời này đúng.
Ôn Gia Thụy: "Được, nàng để Thuần nhi rửa mặt chải đầu một chút, sau đó chuẩn bị tiến cung diện thánh!"
Hoàng Thượng còn chờ bọn họ trở vê phục mệnh nữa đấy!
Ngô thị lập tức nói: "Đúng vậy, cữu công gia, Thuần nhi, nước ấm đã chuẩn bị tốt! Hai người mau vào cung phục mệnh đi! Sáng sớm hôm nay Noãn nhi đã tiến cung rồi".
Ôn Thuần cùng Vương Kiêu lại lập tức đi rửa mặt chải đầu một phen, thay triều phục sạch sẽ, rồi tiến cung phục mệnh.
Ngay cả một khắc để nghỉ ngơi cũng không có.
Hoàng cung.
Ôn Noãn đã vào cung từ sáng sớm để kiểm tra việc cắm hoa trong cung. Sau khi thấy mọi việc đều ổn, nàng vào Ngự Thư Phòng của hoàng thượng để cùng hoàng thượng và các đại thần thảo luận về chuyện Vạn Thọ tiết.
Hoàng thượng: "Hôm nay tram nhận được tin sứ giả của bốn nước sắp vào kinh thành! Khoảng mồng bốn tết sẽ đến kinh thành. Trạm dịch tiếp đãi sứ giả đã chuẩn bị xong chưa?"
Hồng Lư Tự khanh lập tức nói: "Bẩm báo hoàng thượng, trạm dịch đều đã chuẩn bị xong! Hạ nhân hầu hạ và đầu bếp nữ có thể làm món ăn các nước đều đã được sắp xếp! Thủ vệ trạm dịch cũng đã được chọn! Chờ cho đến khi đoàn sứ giả từ các nước đi vào, chắc chắn làm cho họ cảm thấy như ở nhà!"
Hoàng thượng gật đầu, rôi nhìn Ngũ Thành Binh Mã Tư: "Trong thời gian sứ giả các nước ở kinh thành, trật tự ở kinh thành phải được đề cao! Không được có trộm cắp, cướp giật! Còn có Võ Bị Tư và các địa phương khác phải sắp xếp nhiều thủ vệ một chút, tăng cường tuần tral"
Vào lễ hội Trường Thọ lần trước, sứ giả từ Bắc Minh quốc vào kinh thành rồi ra phố mua đồ, giữa ban ngày ban mặt lại bị trộm mất túi tiền!
Loại chuyện này nói chung cũng là bình thường. Càng về cuối năm, những người ăn xin đó, cũng như trộm cướp, thổ phỉ, v. v... lại càng manh động hơn.
Mọi người đều muốn kiếm bạc để ăn tết. Loại chuyện này nước nào cũng giống nhaul
Có nước nào mà không có trộm cướp, không có cướp bóc, không có thổ phỉ chứ?
Điều tồi tệ là tên trộm đó không có mắt. Hoàng thượng thực sự mong hắn ta trộm túi tiên của chính mình, chứ đừng trộm túi tiền của sứ giả nước khác!
Tại quốc yến vào Vạn thọ tiết, trước mặt các sứ giả từ các nước khác, sứ giả của Bắc Minh quốc đã châm biếm Nạp Lan quốc có dân phong tốt, đoàn kết với nhau, những tên trộm cũng chỉ tìm người từ các nước khác để ăn cắp chứ không trộm túi tiên của người bản địa.
Sau đó, hắn ta lại nói Bắc Minh quốc của họ không giống vậy. Đã rất nhiều năm họ chưa từng gặp qua kẻ trộm, cho nên bọn họ mới có thể bất cẩn như thết
Hắn ta còn nói người dân Bắc Minh quốc an cư lạc nghiệp, có đủ cơm ăn áo mặc, vì vậy không cần phải làm kẻ trộm! Cái gì mà kho lương thực biết lễ nghĩa, cơm ăn áo mặc biết vinh nhục! Chỉ có dân chúng nghèo khó, cùng đường, mới có thể trở thành kẻ trộm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận