Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1511: Chó Không Sua Mới Là Chó Cắn Người

Chương 1511: Chó Không Sua Mới Là Chó Cắn NgườiChương 1511: Chó Không Sua Mới Là Chó Cắn Người
Bầu không khí nhất thời có hơi quỷ dị!
Tam hoàng tử Đông Lăng quốc, Tam hoàng tử Tây Hoa Quốc, Lục hoàng tử Nam Cương quốc giờ phút này đều vô tình cố ý chú ý đến mối quan hệ giữa vị quốc vương tân nhiệm của Lan Lăng quốc và Nạp Lan Cẩn Niên.
Vốn dĩ cho rằng Nạp Lan quốc và Lan Lăng quốc gắn kết được là nhờ có mối quan hệ tốt đẹp của một thế hệ quốc quân mà thôi.
Không nghĩ tới mối quan hệ giữa vị quốc vương của Lan Lăng hiện tại và Nạp Lan Cẩn Niên cũng cực kỳ tốt đẹp?
Đây cũng không phải là chuyện tốt lành gì!
Vị trí của Lan Lăng quốc rất quan trọng, nếu đặt ở lĩnh vực quân sự, thì nó chính là vùng giao tranh!
Mấy năm trước sở dĩ Nạp Lan quốc có thể kéo dài hơi tàn không mất nước, chờ đến khi đương kim hoàng thượng kế vị, là vì thương đội của Nạp Lan quốc có thể đi ngang qua Lan Lăng quốc đến vương quốc khác nằm ở đại lục bên kia, sau đó kiếm được rất nhiều tiền!
Nếu không Bắc Minh quốc đã sớm san bằng Lan Lăng quốc, ba nước bọn họ cũng không cần phải trở thành nước thuộc địa gì đó, mỗi năm phải tiến cống vô số thứ cho Nạp Lan quốc.
Nhưng mà Lan Lăng quốc không cho phép thương đội của các quốc gia khác như bọn họ được thông qual
Cho dù bọn họ có đưa ra điều kiện gì thì vẫn không cho phép.
Cũng bởi vì thế, nếu thương đội của bọn họ muốn buôn bán trao đổi hàng hóa với người bên đại lục kia thì chỉ có thể vượt qua sa mạc mênh mông.
Tứ quốc đã từng phái không ít người đi tìm ra một con đường buôn bán trong sa mạc, nhưng đều thất bại!
Phái không biết bao nhiêu thương đội, thì bấy nhiều thương đội đều biến mất trong sa mạc, cho nên không còn thương đội nào dám thử vượt qua sa mạc kia nữa.
Mọi người đều nhìn Đế Quân Hiền và An Bố Nhĩ.
Hồng Lư Tự Khanh cảm thấy bầu không khí này đã bị quốc vương Lan Lăng và Cẩn Vương phá hư, vẫn còn chưa tiến cung đâu đấy!
Lỡ như xông vào đánh nhau, trì hoãn tiệc mừng thọ của Hoàng Thượng thì phải làm thế nào bây giờ?
Vẫn nên giới thiệu sơ lược qua trước, sau đó mời người vào cung rồi nói tiếp.
Ông ấy lập tức nói: "Cẩn Vương, đây là Tam hoàng tử, Ngũ công chúa Đông Lăng và Hứa tiên sinh - sứ giả đại diện cho Đông Lăng quốc."
Vị Hứa tiên sinh này tên là Hứa Ngôn, trước kia chưa từng nghe nói, Hồng Lư Tự Khanh cũng không biết rốt cuộc hắn dạy cái gì.
Ngoài ra lần này Đông Lăng quốc còn dẫn theo một người đã hôn mê bất tỉnh tới, nghe nói đây là quốc sư Đông Lăng quốc từng nổi tiếng bốn bể năm đó, người đời gọi là Chu tiên tri.
Nhưng mà nhiều năm trước bỗng dưng lăn ra hôn mê bất tỉnh, lần này dẫn hắn đến, chắc là muốn nhờ quận chúa Tuệ An xem bệnh giúp!
Đội ngũ lần này của Đông Lăng quốc bao gồm Tam hoàng tử Đông Lăng và Ngũ công chúa Đông Lăng, hai người do một mẹ đẻ ra, có vẻ ngoài rất đẹp mắt.
Nhan sắc của người có huyết thống hoàng gia đều không tệ, rốt cuộc người phụ nữ mà đế vương cưới chắc chắn phải rất đẹp, nhiều đời nối tiếp như vậy, có thể không đẹp hay sao?
Hai người cười nói với Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn: "Cẩn Vương, quận chúa Tuệ An, chúng ta lại gặp mặt!" Nạp Lan Cẩn Niên chỉ gật đầu coi như đáp lại.
Bọn họ cũng đã gặp nhau tại Tiết Vạn Thọ của Đông Lăng, so với Thái Tử được quốc chủ Đông Lăng yêu thương, thì Tam hoàng tử Đông Lăng lại có phần trầm ổn hơn.
Chó không sủa, đôi khi mới dễ cắn người.
Tiếp theo Hồng Lư Tự Khanh lại giới thiệu sứ giả của Nam Cương quốc.
Cảm thấy có chút không kiên nhẫn lắm, nếu không phải Hoàng Thượng dặn dò ông ấy đừng để sứ giả cảm thấy người Nạp Lan quốc chúng ta là kẻ không hiểu lễ nghĩa thì ông ấy đã không cần dài dòng như thết
Bạn cần đăng nhập để bình luận