Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 153: Đều Là Xăm Tốt

Chương 153: Đều Là Xăm TốtChương 153: Đều Là Xăm Tốt
Trên người Ôn Noãn cũng không có những vật phẩm thường hay đeo, nàng lắc lắc đầu: "Tôi không có những thứ thường hay đeo, cảm ơn đại sư."
Một vật phẩm có thể bảo vệ cho nàng bình an? Ôn Noãn cảm thấy chỉ có bản thân mình mới có thể bảo vệ cho mình bình an.
Ôn Noãn đi ra sân xuống núi về lại Đại Phật Tự theo con đường cũ.
Sau khi Ôn Noãn rời đi, Nạp Lan Cẩn Niên lấy một miếng ngọc bội ra: "Làm phiền đại sư khai quang tụng kinh giúp."
Pháp Hoa đại sư cầm lấy ngọc bội, nhìn hắn một cái: "Ta chưa nói sẽ tụng kinh khai quang giúp cậu."
Nạp Lan Cẩn Niên trực tiếp lấy lại ngọc bội đứng lên, giả vờ phải đi.
"Ai ai, ta khai là được! Sao cậu lại nhỏ mọn như thết Cậu ở lại chơi với ta mười ván cời"
Lần nào cũng thua, ông cũng không tin chơi mười ván mà chẳng thắng được ván nào!
Nạp Lan Cẩn Niên lại ngồi xuống một lần nữa: "Một ván!"
"Một ván không được, ít nhất phải chín ván!"
Nạp Lan Cẩn Niên lại đứng dậy.
"Ai ai năm ván, không được bớt nữa!" Pháp Hoa đại sư kéo hắn lại.
"Hai ván, nếu không tôi sẽ không khai quang nữa".
Pháp Hoa đại sư: ”...'
Thật sự rất muốn phá giới chửi tục phải làm sao bây giờ?
Giống như ông ấy đang cầu xin người này khai quang vậy!
Pháp Hoa đại sư cắn răng: "Hai ván thì hai ván!"
Người khác muốn cầu ông khai quang tụng kinh còn khó, người này thế mà lại dám đưa ra điều kiện với ông!
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn ra ngoài viện, sau đó phất vạt áo, lại ngồi xuống lần nữa.
Bên Đại Phật Tự, tiếp theo đến lượt mấy tỷ muội Ôn Nhu và Ngô thị vào xin xăm.
Người đầu tiên là Ôn Nhiên, Ôn Nhiên nhẹ nhàng lắc vài cái, một thẻ tre đã rớt xuống.
Ôn Nhiên nhặt thẻ tre trên mặt đất lên, có hơi khẩn trương đưa cho tiểu tăng bên cạnh.
Tiểu tăng nhìn thoáng qua: "Xăm đầu tiên, thượng thượng thiêm*."
Tiểu tăng đặt thẻ tre vào lại trong ống thẻ, sau đó rút ra một mảnh giấy màu hồng từ dưới mặt bàn có viết ý nghĩa của lá xăm: "Đây là ý nghĩa của lá xăm đầu tiên, nếu thí chủ có gì không rõ hoặc muốn cầu điều gì, thì đến chỗ giải đoán xăm. Giải một lá hết 5 văn."
Xin xăm không tốn bạc, nhưng mà giải đoán xăm thì lại tốn tiền.
Muốn duy trì hoạt động của một ngồi chùa lớn như thế này, cũng cần bạc.
Thật ra ngôi chùa này rất biết cách kinh doanh.
Ngoại trừ kiếm bạc từ giải đoán xăm, còn bán một số loại bùa bình an, khai quang pháp khí; xem bát tự giúp bá tánh, chọn ngày hoàng đạo, khai quang, làm pháp, xem phong thủy, vv...
"Cảm ơn." Ôn Nhiên nở nụ cười ngọt ngào, phấn khởi nhận lấy.
Ngô thị cười nói: "Nhiên nhi, con đến chỗ giải đoán xăm xếp hàng trước đi."
"Vâng." Ôn Nhiên cầm mảnh giấy trong tay, phấn khởi chạy đến. Người tiếp theo chính là Ôn Hinh, Ôn Nhu và Ngô thị.
"Xăm số 19, thượng thượng thiêm."
"Xăm số 36, thượng thượng thiêm."
"Xăm số 66, thượng thượng thiêm."
Từng tiếng thượng thượng thiêm được báo ra, đám người bùng nổi
"Trời ạ, năm người thế mà lại liên tục cầu được thượng thượng thiêm! Vận may cũng quá tốt rồi đi!"
"Không phải toàn bộ xăm trong ống thẻ đều là thượng thượng thiêm đấy chứ?"
"Hôm nay là ngày lành gì vậy, sao lại có nhiêu thượng thượng thiêm như thế?"
"Chắc chắn là giờ lành ngày tốt, ông trời cho xăm tốt, người phía trước, mau lên đi! Tôi đang chờ cầu được thượng thượng thiêm đây!"
Vì thế động tác của người xin xăm càng nhanh, người đến đây xếp hàng xin xăm lại càng nhiều.
Người đến bái phật, hoặc đến lễ tạ thần, hoặc trong lòng có việc muốn cầu xin, có ai không hy vọng cầu được xăm tốt, được như ước nguyện chứ?
Ngô thị dẫn theo mấy đứa nhỏ, phấn khởi đi đến chỗ giải đoán xăm.
Vì sự riêng tư, chỗ giải đoán xăm là một gian trong thiện phòng, khi đến lượt bọn họ thì người một nhà cùng nhau đi vào.
Ngô thị dẫn theo mấy đứa nhỏ chào hỏi, rồi lại đặt mấy tờ giấy giải nghĩa xăm lên trên bàn.
Chủ trì giải đoán xăm đã sớm nghe thấy có mấy người cầu được thượng thượng thiêm liên tiếp, nhìn thoáng mặt mấy người hỏi: "Các vị thí chủ và người cầu được kim thiêm là người một nhà đúng không?"
Ngô thị gật gật đầu: "Đúng thế, đó là nữ nhi của tôi, con bé từ nhỏ đã bệnh tật ốm yếu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận