Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1524: Đánh Cược Không?

Chương 1524: Đánh Cược Không?Chương 1524: Đánh Cược Không?
Giả Tĩnh Như: "Làm sao có thể? Theo ta được biết, Nạp Lan quốc quân đối nhân xử thế vẫn luôn rộng rãi hòa nhã! Tuyệt đối sẽ không làm chuyện thất lễ này!"
Cả triều văn võ gân như muốn nhổ nước bọt vào hol
Bọn họ không hề ép Bắc Minh tăng thêm phần thường, tại sao lại ép buộc hoàng thượng của bọn họ tăng thêm phần thưởng!
Người của Bắc Minh quốc thật xảo quyệt, nham hiểm!
Chẳng trách hào phóng như vậy, một vạn con ngựa Mông Hãn Bảo Mã?
Cái này nhằm mục đích muốn để Nạp Lan quốc phải lấy ra phần thưởng lớn hơn!
Nếu hoàng thượng không lấy ra phần thưởng lớn hơn, đường đường là vua của một nước sẽ bị người ta đánh giá thấp trong năm nước!
Đến lúc đó, những đại quốc mênh mông kia, vua một nước không có chút khí độ nào, phần thưởng lại không nhiều bằng một hoàng tử!
Làm hoàng thượng gì mà lại keo kiệt như thế, khó trách Nạp Lan quốc lại thế này thế kia.
Loại tin đồn đó chắc chắn sẽ lan rộng khắp thiên hại
Ghi vào lịch sửi
Họ đang ép hoàng thượng phải lấy ra một thành trì để làm phần thưởng!
Một vạn con ngựa Bảo Mã, nói là giá trị liên thành cũng không quá đáng.
Nếu hoàng thượng không lấy ra một thành trì thì chính là keo kiệt!
Bọn tiểu nhân Bắc Minh đê tiện vô sỉ này.
Dùng một tài nữ nức tiếng khắp thiên hạ để so tài với một nông nữ, có biết xấu hổ không?
Hoàng thượng liếc nhìn Nạp Lan Cẩn Niên điềm tĩnh và Tuệ An quận chúa, mỉm cười: "Điều này là cần thiết. Bắc Minh quốc đã đi hàng ngàn dặm đến Nạp Lan quốc để mừng thọ tram. Để cảm tạ mọi người, tỷ thí lần này, tram sẽ lấy huyện Xương Bình tiếp giáp với biên giới Bắc Minh quốc ra làm phần thưởng!"
Bá quan văn võ cả triều: "..."
Quả nhiên là lấy ra một thành trì!
Ngự Sử Đài đại phu mới nhậm chức không lâu: "Hoàng thượng hãy nghĩ lại! Chỉ là một cuộc tỷ thí nhỏ, tại sao phải lấy một thành trì để làm phần thưởng?"
Hoàng thượng giơ tay: 'Được rồi, miệng vàng lời ngọc, các vị ái khanh đừng nhiều lời."
Mọi người cũng biết, một khi hoàng thượng đã nói ra lời thì tuyệt đối không có khả năng thu hồi lời nói.
Nhưng thật là lo lắng!
Công Bộ thượng thư nói với Hộ Bộ thượng thư ở bên cạnh: "Ông không khuyên hoàng thượng à? Mất mặt thì phải làm sao đây?"
Hộ Bộ thượng thư cau mày: "Khuyên cái gì? Không thấy hoàng thượng đã đồng ý, Tuệ An quận chúa cũng nói không có chuyện gì sao?”
Đã vậy thì nhất định sẽ thắng!
Nhìn xem Cẩn Vương ở đó ăn vui vẻ bao nhiêu, nhất định sẽ không có chuyện gì! Tuy rằng nữ hồng của Tuệ An quận chúa tuyệt đối không tốt, nhưng nếu nàng đã đồng ý, vậy chứng tỏ ba thứ còn lại nhất định không có vấn đề gì!
Công Bộ thượng thư chán nản!
"Ông tin tưởng Tuệ An quận chúa sẽ thắng như vậy sao? Ông chưa nhìn thấy nữ hồng của nàng hả?" Công Bộ thượng thư nghiến răng nghiến lợi.
"Đương nhiên!"
"Tôi không biết ông lấy tự tin ở đâu ra nữa! Một hồi nữa mà thua sẽ rất mất mặt!"
Quên đi, sau khi thua, hạ thấp nhuệ khí của Tuệ An quận chúa cũng tốt. Dù sao hoàng thượng cũng không lo, ông ta chỉ là một Thượng thư thì lo cái gì!
Hộ Bộ thượng thư sờ sờ năm đồng trong túi, như nghĩ tới điều gì, trong lòng khe động: "Hay là đánh cược nhé? Tôi cược năm mươi lượng, không, một trăm lượng, Tuệ An quận chúa sẽ thắng!"
Kỳ thật ông ấy rất muốn đánh cược một ngàn lượng, nhưng mà quá nhiều, sợ tên vô sỉ như Công Bộ thượng thư sẽ không chịu bỏ tiền!
Công Bộ thượng thư liếc nhìn túi tiền của ông ấy với vẻ ghét bỏ: "Trong túi chỉ có năm đồng, ông ay lấy đâu ra một trăm lượng! Nếu ông thua nhưng lại không có tiền trả thì làm sao bây giờ?"
Hộ Bộ thượng thư: ”...'
Sao tên này biết ông ấy chỉ có năm đồng?!
Sao lại vạch trần nhược điểm của người khác như thế chứ?!
"Tôi thua nhưng tôi không nợ ông là được! Ông không cần quan tâm trong túi tôi có bao nhiêu tiền làm gì! Tôi chỉ sợ ông thua thì sẽ không chịu chi tiền ấy! Nói cứ như trong túi mình có rất nhiều tiền vậy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận